Anh không có thời gian để đợi chờ
Quá nhiều nỗi sợ
Dựa lời một phòng cho đời chúc hân hoang
Xem như từ bi
Nói ba lần rồi
Để trái yêu thương quả cầu mãi ngân vàng
Giật thật vết thương
Cứ ghim trong lòng
Đừng tìm mất đi
Làm nét tan căng phòng
Nói đau sẽ tan trong lòng
Anh cũng trách qua đã biết bao tháng trầm
Quá nhiều lần nói rồi lừa dối
Cảm ơn
Đôi môi anh không vui vẫn cố gường cười
Vì tựa cá nhân gì anh đã từng làm là sai
Là tốt so với cả hai
Anh sẽ không mơ
Anh đành cố quay đi hết những thứ không đáng
Trong tim anh gặp nhiều thứ trong sáng
Xét nhạt không may rồi vào hố không đáng
Rồi yêu thương bao lâu giờ còn hóa không kén
Thôi sao bên nhau tổn xì vàng em biết
Chỉ biết đến sau này cũng chẳng nổi tiếng
Em phải làm sao để chuyện đó không xí
Vậy thôi thôi hay sao như ta đã không biết
Phải không?
Em còn đang bình rồi phải không?
Thường đây anh cứ mãi mâu trời giờ đây anh cũng đau ngờ
Em thì dối gian ta cứ trên lưng lại dối gian
Mình anh ở tối tâm vượt qua bao khó khăn
Anh biết mà
Có tin nào chẳng lắm lêm hết rồi
Giờ đã lâu hay chẳng đen sao thì ai cười
Mọi chuyện kể đắng thế em bên ai rồi?
Đã và còn vì đáng men
Cái cuộc chỉ nhẹ nhàng như thế thôi
Nói buồn rồi một ngày còn xé vơi
Con đường mà hình tàn tàn vẽ nên giờ đã không còn
Là như em ở nơi nào
Tình yêu này xem như anh đã trao ***
tôi Đó mà anh không vui vẫn cầu gửi kỳ