Không phải đâu
Oh oh
Yeah yeah yeah
Từng bao tình yêu đúc theo mây trôi hạnh phúc
Cho lấy thương hay bỏ trò hại
Vẫn còn tình lặng đưa hát đồng
Cứ thế quên một cơp
Chẳng hạnh lòng đừng bỏ vỡ em
Giờ anh chẳng thể quên thời gian
Mơ đi nhớ trôi đừng gọi
Đâu có phải là yêu hay không
Vì ta kia ra đều man cho mình cảm giác đau nhói
Đâu có phải là yêu hay không
Làm sao hãy có thể chứng minh bằng vài câu nói
Lý trí anh khuyên đừng nên vấn vương
Trái tim lại đi đường vòng
Tình yêu không làm cho ta tổn thương
Người mà anh yêu nhất lại khiến cho anh buồn lòng
Anh vẫn nhớ tầng nơi mình qua
Tròn ung đường ra trước khi em bước về nhà
Cố gắng đi từ lâu
Và em ở sau chẳng để ý em mặc xe xoa
Mùa thu của anh
Mùa thu của em giờ như vậy đối lập trường
Mùa thu của ta giờ không còn nhau
Chỉ còn thế giới thật buồn
Màu tình yêu vai đời kia đôi lòng bất thư em mơ
Em ước tình anh như là duyên số
Đông hoa trái tim đã bắt đầu hiện giờ
Nhưng còn lấy bao lờ mai là chuyện thiên cờ
Nếu em không ngập ngừng
Mà nếu em cố tình dừng đợi chờ
Có thể mang được về những thời gian tự bản thân làm đổ vỡ
Mưa thì cứ lặng lẽ rơi
Như tình tác vui dễ đôi
Chắc có lẽ là thế thôi
Chia làm hai mùa thế giới
Đôi khi bỏ lỡ một người
Lại là tâm ý của trời
Giấc mơ một đời
Già chẳng còn gì nữa rồi
Lòng vỡ tan thật buồn
Nhìn màu trời chia đôi
Có ai đưa em về
Có ai yêu em hơn
Mà mùa thu tàn qua
Oh no
Thu mang tình yêu đó
Theo mây trôi hai phương
Cho hay thương hay buông cho ai buồn vững con tim lạc đường
Đừng cứ thế quen nụ cười vì chẳng anh không đủ tốt với em
Sao anh chẳng thể quên thời gian cùng mây nhẹ trôi đến nơi tương trời Sao em...
Sao em...
Sao em...
Sao em...
Sao em...
Sao em...
Nghe thu vuôn, những cây trở gió,
những ngày mưa bay tràn xóa cả một buồn
Vẫn như thường ngày cả cơn vật lợ ở đó
Nhưng sao hôm nay bắt giác lại chặp buồn
Về lại trốn xưa quen,
còn mang bà hoài nhận
Có tương tự vài chuyện mà anh vốn chưa quên
Muốn bên nhau giữa đời nhưng chẳng thể nữa
Rồi giờ đã có ai đón đưa em
Có nghe hoa sữa,
mùi nồng nàn Khắp nèo đường kể từ ngày mà thu sang
Lúc cả em ngày đó giờ đã hóa thanh âm
Là hoài niệm tâm trí anh còn ngân vang
Không phải anh là người đón đưa em
Và đưa em qua giấc lòng khổ
Đường phương em giống như một định lý
Sẽ đất còn quay,
thì anh vẫn còn nhớ
Chỉ một cảm giác an toàn
Vì sao thêm rẽ mất ngàn điểm đau
Đối diện thật tết trăng hoa
Trái tim lì trí răng là
Điều nhau cứ cho là
Và em sẽ chăng hờ như trăng vật đen
Như lời hát, cũng ngồi đa Đợi cho giống như giữa chương phim
Yêu thật kịp chôn sâu
Ta bên nhau đến những cảm giác kêu mơ mơ
Một quyền điên như vết tràng thi tựa sang bùng mực trời
Ta nhớ lầm một tiếng đế
Nhưng sợ mất đi tình bạn ta dình giữa càng kinh dờ
Có lẽ lúc thấy ta bên nhau chẳng kịp nói đôi ba câu
Vì thời gian luôn vượt trôi qua rất nhanh
Ta không phải như hai ngày yêu
Cũng không phải ngày bạn
Chỉ là sự mập mờ không chất xanh
Màu mơ một đời giờ chẳng còn gì nữa rồi
Lòng vỡ tan thật buồn,
nhìn bầu trời chia đôi
Có ai đưa em về?
Có ai yêu em hơn mà mùa thu ta vô?
Oh no...
Thu mang tình yêu đó theo mây trời hai phương
Cho lấy thương ngay bướng trò ai buồn vững con tim lật đường
Đừng cứ thế quên nụ cười về chẳng anh không đủ thật với em
Sao anh chẳng thấy quên thời gian
Cùng ấy như trôi đến nơi quá trời
Chỉ muốn cảm giác tàn
Chỉ muốn cảm giác tàn Anh
mất anh mãi bờ vờ
Nhớ đã rớt cùng vỡ lùi nhớ
Nếu có phải là yêu hay không
Đó có phải là yêu hay không?
Tình yêu không làm cho ta tổn thương người mà anh yêu nhất lại khềm cho anh buồn lòng