Nhạc sĩ: Cần Vinh, Lee Ken | Lời: Cần Vinh, Lee Ken
Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650
Gió mây vắt ngang, thân chẳng một kiếp phiêu bạc
Chữ duyên trăng mang, bơi qua nhiều lần dỡ dàng
Mắt nâu tóc huyền, em tựa ngàn ánh sao đêm
Dọi vào tâm trí trăng ôm vương vấn ngày đêm
Rốn, từng ngày gặp em trăng như say đau điên
Từng đêm thức trắng với trăng hàn huyền
Vì một đành hồng mà lòng nằm như ngân ngơ
Ngày thì nhớ nhớ đêm về nắm mơ
Nhân gian ngàn trăm vạn người, sao ta chỉ say một người
Chỉ muốn dâng tay che chữa em một đời
Bộng hoa nào xinh dạng người, ta cho thân em thay lời
Dệt mối yêu đương, bắt nhịp cầu đưa em tới
Si mê một nét dịu dàng, ta như lạc trốn địa đàng
Nhìn thấy đất nang, bao nhiêu ưu phiền biển tàn
Con tim một kẻ làng bạc, em ru vào cõi bờ màng
Đời mấy anh hùng, qua được ai hồng nhang
*
Rồi từng ngày gặp em chẳng như say đau điên
Từng đêm thức trắng với trăng hàn huyền
Vì một đành hồng mà lòng nằm như ngân ngơ
Ngày thì nhớ nhớ đêm về nắm mơ
Nhân gian ngàn trăm vạn người, sao ta chỉ say một người
Chỉ muốn dâng tay che chữa em một đời
Bông hoa nào xinh dạng người, ta cho tặng em thay lời
Dệt bó yêu đương, bắt nhịp cầu đưa em tới
Si mê một nét dịu dàng, ta như lạc trốn địa đàng
Nhìn thấy đất nang, bao nhiêu ưu phiền biển tàn
Con tim một kẻ làng bạc, em ru vào cõi bờ màng
Đời mấy anh khung, qua được ai hỗn nhã
Nhân gian ngàn trăm vạn người, sao ta chỉ say một người
Chỉ muốn dâng tay che chữa em một đời
Bông hoa nào xinh dạng người, ta cho tặng em thay lời
Dệt bó yêu đương, bắt nhịp cầu đưa em tới
Si mê một nét dịu dàng, ta như lạc trốn địa đàng
Nhìn thấy đất nang, bao nhiêu ưu phiền biển tàn
Con tim một kẻ làng bạc, em ru vào cõi bờ màng
Đời mấy anh khung, qua được ai hỗn nhã
Nhân gian ngàn trăm vạn người, sao ta chỉ say một người