Nhớ chẳng những chiều có người em gái qua bên em
Tiếng hò sao xuyên chẳng đòi
Nhạc rừng nghe buồn mộng mê
Và ngàn tia lửa ấm
Chơi với dưới trăng êm đềm
Ai nhớ chẳng ai
Ai nhớ chẳng những ngày
Những ngày sao trao với dưa ca
Quê nghèo vui sống trong mặn mạng
Đời vang lên ngàn câu ca
Mà tình thấy càng bao la
Ngàn lòng như chán hoa
Ai nhớ chẳng ai
Ai nhớ chẳng những chiều
Những chiều gặp gỡ nhau trên câu nước trời
Xanh ngắt in một màu
Lặng nhìn nhau hồi lâu lâu
Rồi nhìn nhau hồi lâu lâu
Rồi tình ta càng ắn sâu
Sau mỗi duyên ban đầu
Ai nhớ chẳng ai
Ai nhớ chẳng hôm nào
Hôm nào mưa dẫn trên sông dài
Trên dòng em tin anh một chiều
Chiều chia ly còn chưa phai
Chơi buồn khóc giấm duyên ai
Giọt lệ tuôn văn