* Ngàn nỗi đăng cây phơi bầy nhận thế Người đời có mấy ai sống vì ai Sang giàu bao kế đón đưa Cơ hàng chẳng ai đòi hoài Ôi thôi đời qua đôi nhiêu khề Hạnh phúc mong manh như làn sương khói Người chung chăn gối quên ước thế xưa Ân tình tựa áng mây trôi Chẳng gây mở bóng đơn côi Nhân thế quay lưng chẳng gian hưng hồng Đường tình xe lôi Ai quên câu hứa đa vàng Riêng ai với nỗi ưu hoài Người xa người khi chẳng bàn tay Diệu nồng mềm môi Tâm sao nâng chén tiêu sầu Bên nhau chi ký thuở nào Giờ cách lòng băng hiếu còn đâu Một kiếp nhân sinh số nghèo ai mua Buồn đau vui sương đâu biết ngày sau Muốn sầu nào có ích chi Thì thôi đành cố quên đi Thế gian muôn màu phủ vàng trái ngang Đường tình xe lôi Ai quên câu hứa đa vàng Riêng ai với nỗi ưu hoài Người xa người khi chẳng bàn tay Diệu nồng mềm môi Tâm sao nâng chén tiêu sầu Bên nhau chi ký thuở nào Giờ cách lòng băng hiếu còn đâu Một kiếp nhân sinh số nghèo ai mua Buồn đau vui sương đâu biết ngày sau Muốn sầu nào có ích chi Thì thôi đành cố quên đi Thế gian muôn màu phủ vàng trái ngang Muốn sầu nào có ích chi Thì thôi đành cố quên đi Thế gian muôn màu phủ vàng trái ngang