Cô đơn mùa phơi
Em nhớ một người không nhớ em
Bao nhiêu kí ức
Có sao giờ đây anh bỏ quên
Nhiều lần tổn
thương quá
Em ngoài thu mình lạc
Không *** để ai nhìn thấy
Em đang rất buồn
Yêu đến mấy cũng sẽ đến lúc lìa tan
Tiếc ngờ này thời gian ở cạnh một người không xứng đáng
Cứ đêm đêm là em tự dưng yếu lòng
Nghi đêm anh là em bỗng mắt ướt nhòa
Tại mình ngu ngốc rồi để trách ai
Tự mình đúng hóa ra lại sai
Phải bao nhiêu lần đau thì mới thấu
chanh Chẳng có ai hoàn hảo nhất trên đời
Phải tự uôi an trái tim nhòa bế Xem
như người ta không may mắn có được em
Phải tự uôi an trái tim nhòa bế Xem
như người ta không may mắn có được em
Cứ đêm đêm là em tự dưng yếu lòng
Nghi đêm anh là em bỗng mắt ướt nhòa
Tại mình ngu ngốc rồi để trách ai Tự mình đúng hóa ra lại sai
Thảo nhất trên đời
Phải tự ui ơn trái tim nhỏ bé
Xem như người ta không may mắn
Có được em
Phải tự ui ơn trái tim nhỏ bé
Xem như người ta không may mắn