Hôm nay cũng lại giống như mọi khi thôi
Anh dậy lúc chiều tối ngồi ôm thời gian trôi
Em giờ đã ngủ ngoan
Trong vòng tay của ai rồi
Còn anh thở thôi cũng chẳng được
Là khi vỡ lẽ ra trái tim kêu ca là đau
Từ khi em bước đi bỏ anh ở lại đằng sau
Này em đừng đi mà được không?
Anh chỉ tiếc rằng mình không nói ra
Anh đã thương em như nhường nào
Giờ anh chỉ muốn cùng em đếm ngược
Ngày chúng ta kết hôn và cùng nhìn ngắm
Những đứa trẻ thơ ngây đang đùa vui trước sân
Bộ phim mình xem chưa hết
Thì ra là ta đã mất nhau
Làm sao anh biết
Điều gì là cần thiết
Hạ mình để giữ lấy thứ chưa từng thuộc về anh
Sĩ diện cũng đã mất , người vội buông tay mất
Họ tìm được người mới,sao anh chưa tìm ra chính mình..
Để lại những nuối tiếc
Khoảng thời gian tha thiết
Mặc kệ thả hồn theo giấc mơ đẹp về đôi ta
Ngày còn được yêu thương, mình không nắm chặt
Rồi lọt yêu thương tay người khác đem nhặt
Một niềm vui đơn sơ
Những ngày đầu bỡ ngỡ
Chỉ cần gặp em trong mơ
Cười suốt cả đêm ngày
Một vài năm sau
Chỉ là cuộc gọi quan tâm
Hoá thành một cuộc hơn thua
Lại trách em quá phiền
Anh như thằng điên vô tư chỉ vì yếu đuối
Lo cho ngày mai tương lai về sau anh nghĩ rằng vẫn có nhau
Để phút cuối anh mới nhận ra
Mình chỉ thấy nước mắt mình thôi
Thì em đã phải chịu hàng trăm vạn lần đau thương
Làm sao anh biết
Điều gì là cần thiết
Hạ mình để giữ lấy thứ chưa từng thuộc về anh
Sĩ diện cũng đã mất , người vội buông tay mất
Họ tìm được người mới,sao anh chưa tìm ra chính mình..
Để lại những nuối tiếc
Khoảng thời gian tha thiết
Mặc kệ thả hồn theo giấc mơ đẹp về đôi ta
Ngày còn được yêu thương, mình không nắm chặt
Rồi lọt yêu thương tay người khác đem nhặt
Cứ ôm em thêm một chút,khóc trên vai nhau..
“Chỉ còn lại một mình anh trong màn đêm tối, liệu giờ người nghe không ?”.
Từ khi mất mới thấu rằng , tình yêu anh còn mãi...