Tên là mình nhói bút, tên là mình say mê
Tên là làn khối trắng
Dẫu nhiều người sẽ ngói,
hiểu thì đời vứt xót lắm
Ê chê
Ngày em bước ra đi đôi bút kiều xa em đi bên ai
Say mê bao cuộc vui đó hoa phai tàn
Đời trai lắm không ba vạch chẳng đổi tay nên em chẳng thương tôi
Tâm lời của lần đầu giang của ta vời
Tên là đường quý bóng, tên là người ca giáo
Tên là ánh nắng sôi cuộc đời
Nhiều tên đều sẽ khác, tên là vị ấm nhẫn
Holy Holy
Thời nay mất trận tình bằng kiếm thế sao
Kiếp đỡ hàn trời cao cơ tháo
Nắm kẹt em bỏng giây trắng đen
Hey hey hey
Thân vật đau đi,
niềm tin dây im nguyện dài quan sâu
Quan cờ đó kề,
nửa giờ lặng xem như mây thun càng dài đổ
Tên là mình nói đi bút,
tên là mình say mê Tên là làn khối trắng
Dẫu nhiều người sẽ ngói,
hiểu thì đời vứt xót lắm
Hey hey hey Ngày em đứng xa đi đâu,
yêu xa em đi bên ai
Say mê bao cuộc vui đó hoa hoa quay qua Đời trải lắm,
xúc ba vội chật đổi mai
Đến em chẳng thương tôi Tâm lời của lần đầu giang của ta vời
Sau khi sau trận lòng,
nghèo là nghèo
Nên thương ai mà cũng có tương lai,
cùng vì lại,
hết hả cùng không?
Một chân và chân tiền, tử yêu cũng khiền tiền
Em dần đi vẫn thầm thầm đến,
cái chuyện hề nghiền điếu đó như tiền
Trời có lúc nó đá xéo, cũng có lúc nó đắm thẳng
Ngầu ra một kết ngừa như,
hổng ăn một mùi chút cây vết đắng
Thả quán đứt tính thần la,
nhận thấy đâu xa đỏ
Tối mình nghiệm tích số
Vẫn vật đáu đi, nước chơi xe in lên, vai khó dồn
Vẫn khờ đọc đen,
thật sợ lần xe,
như mấy phút còn dài đô
Tên làm nhịp nỗi buốc,
tên làm nhịp say mê,
tên là lần khối trắng
Dẫu nhiều người sẽ ngó nghèo,
thì đều vứt xuống đông
đê trê
Ngày em bước xa đi đâu,
kiếp thiêu xa em đi bên ai,
sánh ngây bao cuộc vui đó hoa phai tàn
Đời trai đắm cùng ba vật chạm đôi tay,
nên em chẳng thương tôi,
thân thân tương thần đâu *** mơ cao vầy
Ngày có lúc đương đình, đôi chồng chết vẫy xinh,
nhưng đâu phải là em mới thấy sự tình
Người ta bỏ em rồi,
mình nổ hoa sớt sớt,
bao ngày ta
cười bời
Tên làm nhịp nỗi buốc,
tên làm nhịp say mê,
tên là lần khối trắng
Dẫu nhiều người sẽ ngó nghèo,
thì đều vứt xuống đông đê trê
Ngày em bước xa đi đâu,
kiếp thiêu xa em đi bên ai,
sánh ngây bao cuộc vui đó hoa phai tàn
Đời trai đắm cùng ba vật chạm đôi tay,
nên em chẳng thương tôi,
thân thân thương thần đâu *** mơ cao vầy
Ngày có lúc đương đình, đôi chồng chết vẫy xinh,
nhưng đâu phải là em mới thấy sự tình