Ngày buồn nhất là ngày đưa sâu
Em lên xe hoa theo trường
Tuổi 18 mới trọn đôi mươi
Ước mơ còn đang dỡ dàng
Lệ nhòe đi mắt em thêm sâu
Buồn phận em chẳng mong sáng giàu
Chỉ mong sao chứ yêu vẹn tròn với đời
Em mang sâu kiếp trôi lênh đen như thuyền không bờ
Mây đầy sóng gió đấy đưa em đi vào cõi mơ
Nơi đầy tâm tối khiến thân em sáng sơ
Tuổi xuân nào còn ai nhớ
Đêm nay tiếng sói vang lên nghe sâu chiều nặng
Ta mang thương téc cho thân em gửi vào ánh trăng
Mong chẳng dần lối đưa em qua bao giờ
TÔ AN KÝ KÊNH NHÉ!!!
Và bao giờ đời em sẽ thôi đau lòng
Em mang sâu kiếp trôi lành đênh như thuyền không bờ
Mây đầy sóng gió đấy đưa em đi vào coi mơ
Nơi đầy tăm tối khiến thân em sáng sơ
Tùy xuân hào ngọt ai nhớ