Người thân không có biết làm sao đây
Đời trái bôn ba vàn nẻo, nghèo mang cho ta sâu héo
Cuộc đời ơi biết nơi đâu là bờ
Thăm thoát qua nhanh từ khi xa trốn quê nghèo
Phận bèo kiếp sống nổi trôi nhớ lưu trẻ làng
Nhớ mẹ già tóc trắng pha dương chiều ra đầu ngõ
Trông về thương xa đó thằng con bạt gió
Sao lâu rồi không thấy nó về thăm
Nghèo ơi đừng theo nữa để đời thôi lênh đênh
Mấy chục tuổi đâu mà vẫn còn trong tranh
Mẹ mong em thương