Bất đồng mọi quan định đúng không?
Bản thân thì than trách đối phương
Nước kia rồi cũng sẽ đổi thay
Tốt với cả thế giới đúng không?
Nhưng một nơi ta gọi là nhà
Thì vô tâm,
cả hai mình đều vô tâm
Thái độ của chúng ta hiện tại
quyết định tương lai chúng ta ngày mai
Ở lại hay sẽ vui vải
Gánh nặng trong cuộc sống bấy lâu
Cây tôi trở nên to hơn
Càng to lớn ta càng đổi
Càng lý do
Vợ chồng cũng không có bữa ăn chung
Chuyện cuối cùng ăn ấm không sung
Ta quay cùng với cơm áo gạo tiềng
Một ngày ta hỏi hát nhau mấy câu
Để chọn lễ nghĩ lễ nghĩ thôi sao
Ta chẳng chân trọng những gì đã hứa lúc đầu
Từng làm đám cưới nên duyên vợ chồng
Mà giờ ta đối xử không tôn trọng
Bực cơm không lành,
cánh cúng đâu ngọt ngào
Một lần đám cưới cho nhau đàng hoàng
Chẳng lẽ kết thúc một cách hoang tàn
Ta sống một nhà mà đôi khi như người lạ
Tình yêu bên nhau bấy lâu
Chỉ xa chắc sẽ đơn đau
Về cầu tôn thương thì mình đã đơn phương
Chọn đi một hư
Một lần ngọi bên nhau mà bình tâm
Tâm ta chưa tình mất đi gia đình
Tình tình tang tang mất đi gia đình
Thái độ của chúng ta hiện tại
Huyết định tương lai chúng ta ngày mai
Ở lại hay sẽ phối phai?
Gánh nặng trong cuộc sống bấy lâu
Cây tôi trở nên to hơn
Càng to lớn ta càng đổi có đâu càng lý do
Vừa sống cũng không có bữa ăn chung
Nên cuối cùng ăn ấm không sung
Ta quay cùng với cơm áo gạo tiềm
Một ngày ta hỏi hân nhau mấy câu
Để chọn lễ nghĩa lễ nghĩ thôi sao
Ta chẳng trân trọng những gì đã hứa lúc đầu
Từng làm đám cưới nên duyên vợ chồng
Mà giờ ta đối xử không tôn trọng
Bữa cơm không lành,
canh cúng đâu ngọt ngào
Một lần đám cưới cho nhau đàng hoàng
Chẳng lẽ kết thúc một cách hoang tàn
Ta sống một nhà mà đôi khi như người lạ
Và chồng cũng không có bữa ăn chung
Mèn gối cũng ngăn nắm không sung
Ta quay cuồng với cơn áo gạo tiền
Một ngày ta hỏi hàn nhau mấy câu
Để chọn lễ nghĩa lễ nghĩa thôi sao
Ta chẳng trân trọng những gì đã hứa Nhưng gì đã
hứa lúc đầu
Tình làm đám cưới lên riêng vợ chồng
Mà giờ ta đối xứ không vô trọng
Một cơm không lạnh,
cành cũng chẳng ngọt ngào
Một lần đám cưới cho nhau đàng hoàng
Chẳng lẽ kết thúc một cách hoang tàn
Ta sống một nhà mà đôi xưa như người lạ