Em,
một mình trong nắng ướm vàng
Đi qua những nơi xa ngỡ như ở bên
rất gần
Mơ,
một rừng tuy líp trên đồi
Tâm tư với đoà hoa ngàn hương ở bên vách đồi
Trên cây ngồi nhà em xây để cho mãi sau này
Đem gọi kềm yêu thương nỗi đau phút giây
Chỉ em biết tận cùng
Ghê đến cả tàu đi qua ngàn dòng sưới trong lành
Cùng hàng vạn tiền âm
Ở vùng em vào lòng
Một hai ba bức tranh
Vì em đã thương ai kề bên
Mà em lấy trao một đời dành cho thiên sứ riêng mình
Ta yêu người
Một hai ba bước chân
Chìm vào giấc say mê người thương
Ta ngỡ là hứa vỡ
Em là nỗi nhớ
Để ngày mai khi nắng lên tan vỡ
Khi em trong lãng khói giữa mơ
Nàn vị sao chiều sáng tâm hồn thức tài
Ta ngước lên thấy em im cười
Nhìn
gió sương rơi trước em
Cầm trên tay nhanh hoa cài lên vỡ áo em rồi
Ngập tràn bóng hoa tiết dài
Ta yêu người
Dù trong tâm trí ấy,
mãi một niềm tin
Dù trong đôi mắt đó,
có
bụi trời sao