Verse:
Một buổi tối trời đầy sao
Gom mây lại cho đầy bao
Chạy thật nhanh để hứng gió
Nhìn hạt mưa trên lưng cò
Lá vàng rơi trên thảm cỏ
Khói thuốc lá màu xám tro
Muốn hòa cùng mình với chim thỏ
Tim đập nhanh hơn cả nhịp giò
Nhiều khi lòng tự dối ta
Lái con xe từ đêm tối qua
Đi lên núi cầm chổi chà
Quét muộn phiền từ cái tôi ra
Có một người mà mình thầm thương
Nhìn rõ hơn khi mình gần gương
Mờ hơi sương nhiều lời khó để nói
Ôm chặt bản thân khi một mình lẻ loi
Dấu chân địa đàng, em là hoa hồng nhỏ
Chân vội vàng, không muốn lỡ chuyến đò
Anh thường gọi nắng, nắng trên vai em gầy
Làm môi em đủ nóng để khiến anh mê say
Ở trên đời này, chẳng có gì là tự nhiên
Chẳng ai ví mình như một cuốn từ điển
Hy sinh vì nhau tất cả do tự nguyện
Không thể nào ép buộc, kể cả đấng ngự thiên
Hook:
Ngó xuống từ trên cao
Nhìn lòng người ganh ghét nhau
Đừng nói trước rồi quên sau
Để lòng mình càng thêm đau
Hát cho khu rừng nghe
Khóc cho mình tôi nghe
Nắng mưa một tay che
Đường vắng một mình một xe
Biết dùng lời rất khó
Lòng người khó đoán
Với cuộc tình đã lỡ
Chìm vào cơn mơ
Thôi thì vứt hết hết đi
Lọc lừa tính toán chia ly
Đừng cố chấp thêm làm chi
Tuổi xuân hồng có mấy khi
Verse:
Vạn vật ở trên đời bị thời gian sai khiến
Có hàng tá nỗi buồn làm cho mình tai tiếng
Có hàng tá nỗi lo chỉ muốn mau chóng quên
Cũng có những mất mát nhanh như là phóng tên
Mặc thêm áo có chắc sẽ ấm lòng
Lòng người cô đơn làm sao mà dễ ấm
Lại tắm ánh trăng để cái tôi trải lòng
Để tâm hồn này âm thầm mọc rễ cắm
Mỗi ngày đối với ta là một niềm vui
Gặp nhiều thất bại không phải điềm xui
Niềm tin không phải để mình chôn vùi đâu
Ngẩng cao là cỏ dại, còn lúa chín cúi đầu
Rốt cuộc rồi ai lớn cũng sẽ bị nhỏ lại
Niềm đau đến sớm cũng sẽ bị bỏ lại
Mong làm hạt cát giữa một rừng cây
Có người khao khát sống dù chỉ đếm từng giây
Mồ hôi chảy người nóng rang
Phơi nỗi buồn để chóng tan
Đốt muộn phiền trên đống than
Hát giữa bầu trời trống vang
Có kỷ niệm mà ta mang theo
Tâm tư chằng chịt như cây trang leo
Không cho màu sắc đừng nhạt mất
Biến những u sầu thành bức tranh treo
Hook:
Ngó xuống từ trên cao
Nhìn lòng người ganh ghét nhau
Đừng nói trước rồi quên sau
Để lòng mình càng thêm đau
Hát cho khu rừng nghe
Khóc cho mình tôi nghe
Nắng mưa một tay che
Đường vắng một mình một xe
Biết dùng lời rất khó
Lòng người khó đoán
Với cuộc tình đã lỡ
Chìm vào cơn mơ
Thôi thì vứt hết hết đi
Lọc lừa tính toán chia ly
Đừng cố chấp thêm làm chi
Tuổi xuân hồng có mấy khi