Cà phê cớ đắng, đêm em thì đau
Thành phố quá lớn nên ta lạc mất nhau
Ghé thăm kỷ niệm ngày ấy
Nhưng em chỉ thấy những nỗi buồn
Chẳng còn ai hỏi em đã về chưa
Chẳng còn ai lo lắng khi em buồn
Sẽ chẳng còn ai cầm ô trái em
Khi mưa về
Cà phê cớ đắng
Hôm nay thành phố lạnh mơ gồng bên mưa anh hùng
Đã hơn một lần người đôi ta nói không yêu em
Anh vẫn còn đeo dòng tim lặng lời chỉ thấy nắng mắt rơi
Tao qua góc phố ngày nào
chỉ nghe tiếng nắng nhớ người
Từng buồn từng biết nhưng không về đâu
Ngày buồn mà kéo cơn mưa ô sông
Em nâng thưởng vào quán xưa nhầm như từng nỗi buồn
Cà phê cớ đắng, đêm em thì đau
Thành phố quá lớn nên ta lạc mất nhau
Ghé theo kỷ niệm ngày ấy nhưng em chỉ thấy những nỗi buồn
Chẳng còn ai hỏi em đã về chưa Chẳng còn ai lo lắng khi em buồn
Sẽ chẳng còn ai cầm ô trái em Khi mưa về
Từng buồn thường biết nhưng không về đâu
Ngày buồn mà kéo cơn mưa ô sông
Em nâng thưởng vào quán xưa nhầm như từng nỗi buồn
Cà phê cớ đắng,
đêm em thì đau Thành phố quá lớn nên ta lạc mất nhau
Ghé theo kỷ niệm ngày ấy nhưng em chỉ thấy những nỗi buồn
Chẳng còn ai hỏi em đã về chưa Chẳng còn ai lo lắng khi em buồn
Sẽ chẳng còn ai cầm ô trái em Khi mưa về
Cà phê cớ đắng,
đêm em thì đau Thành phố quá lớn nên ta lạc mất nhau
Ghé theo kỷ niệm ngày ấy nhưng em chỉ thấy những nỗi buồn
Chẳng còn ai hỏi em đã về chưa Chẳng còn ai lo lắng khi em buồn
Sẽ chẳng còn ai cầm ô trái em Khi mưa về