Sau nhiều năm lạc trôi, nhưng đời chẳng đôi ngôi
Vẫn mình tội, mấy bốn bà xa trốn quê nhà
Xa mẹ trai người thân,
đi tìm kiếm miền ân
Nhiều khó khăn, lõng tui hơn đâu ai hiểu thấu
Sống còn khi đục trống,
còn người ai chẳng mong
Tay ta về, cho cuộc sống thêm sắc, thêm hồng
Ta chạy theo lời danh, để mẹ phải tống xanh
Ngồi quanh hiếu bên mai nhà trong ngóng từng cai
Mỗi đêm về bao nghĩ suy, bao ưa sầu không ướt mi
Vẫn cố tìm hoài lối đi không mang khổ lời
Trơn hoa lệ qua xót xa, hoa của người lệ của ta
Chỉ lân càng cố gắng để được vươn xa
Không gục nhà trước những bao tố của cuộc đời
Dù tương lai có khó khăn,
có xa vời Không mang đến những tiếng phán xét của
miệng đời Tội do quá để tâm mình được thanh thơi
Ai chẳng có những lúc khôn khó,
lúc cử hàn Chiều gian nan đêm trái ngang mỡ quỷ hoàng
Ta là ta chẳng sống đâu đã với ai cả
Chỉ cần ta hơn ta của ngày tháng qua
Sống còn khi đục trông,
còn người ai chẳng mong Đấy ta vẽ cho cuộc sống thêm sắc,
thêm hồng
Ta chạy theo lời danh,
để mẹ phải tống danh Ngồi quanh hiếu bên mai nhà trong ngóng từng cai
Hồi đêm về bao nghĩ suy,
bao ưa sầu không ướt mi Vẫn cố tìm hoài lối đi không mang khổ lệ
Trôn hoa lệ qua xót xa,
hoa của người lệ của ta Chỉ lân càng cố gắng để được vươn xa
Không gục ngã trước những bão tố của
cuộc đời Dù tương lai có khó khăn,
có xa vời Không mang đến những tiếng phan xét của mình đời
Tôi cho qua để tâm mình được thành
thơ Ai chẳng có những lúc khôn khó,
lúc chữ hàn Chiều gian nan em trai ngang mới quý hoàng
Ta là ta chẳng sống đâu đã với ai cả
Chỉ cần ta hơn ta của ngày tháng qua
Không gục ngã trước những bão tố của
cuộc đời Dù tương lai có khó khăn,
có xa vời Không mang đến những tiếng phan xét của mình đời
Tôi cho qua để tâm mình được thành
thơ Ai chẳng có những lúc khôn khó,
lúc chữ hàn Chiều gian nan em trai ngang mới quý hoàng
Ta là ta chẳng sống đâu đã với ai cả
Chỉ cần ta hơn ta của ngày tháng qua