Nhạc sĩ: Táo
Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650
Điếu thuốc trên tay em vội vơi thật nhanh
Khi thành phố lên đèn
Ba người trên nhau quán quen
Có khi nào
Lại thấy những giươm xưa lại nghe giọng anh
Em lại thấy tim mình
Nhưng giờ đây đã chẳng yên bình vì một người
Tìm được một góc
Em tìm được một góc đi
Nêm nay tay gỡ đầu buộc tóc
Nghe tim vỡ à đầu bật khóc
Vì niềm vui ở trên đỉnh đồ
Nhưng đời của em lại tụt dốc
Em dùng đau thương làm cột móc
Em cần cà phê tầm một góc
Và đeo tay nghe bỏ lại hết ốc mặt xuống
Để mọi người xung quanh không thể nào thấy
Trái tim của em đang thật buồn tắt chung điện thoại
Không có sự quay lại nào nuốt trôi hết
Cơn gió kia đã thổi lệch đợi em ra vào mọi mặt
Vậy thì cũng thường tình
Ở đoạn cuối chương trình này lại trở về đi đường mình
Cố quên hết quá khứ em không muốn nhắc về ngày hôm qua
Biến trái tim thành đá để tình yêu giả không thể đơm hoa
Bình minh lại lên sớm quá đêm đã không nắng ná
Mệt mỏi mở mắt em nhìn thấy trên trần nhà
Là cô đơn và khô hơn đôi mắt đã từng yên hoa
Lại nhắm mắt em khóc cách niềm tin ra
Nơi đâu cũng là anh
Sao em không thể xóa đi những buồn đau mà anh
Đã yên trong tâm trí em
Nơi đâu cũng là anh
Sao anh không tân biến như cách mà anh đã lãng quên em
Điếu thuốc trên tay em vội vời thật nhanh
Khi thành phố lên đèn,
bao người chèn nhau quán quen Có khi nào
lại thấy những dương xưa lại nghe giọng anh
Em lại thấy tim mình,
nhưng giờ đây đã chẳng yên bình vì một người
Tìm được một góc niên giữa bầu trời,
anh khóc cho những vết thương ở trong trái tim nổi đầu đời
Cô gái mà anh yêu nhất đã vội bỏ đi mà đâu đợi còn
Tánh tay mà anh hay ngã lưng nay lá đã
thi nhau rơi và đó là cách mà anh bị chơi
Vơi bơi ra giữa đại dương nơi những con sóng,
anh không tin mình còn sống
Vì những đinh đinh giờ đây đã khác,
anh cảm giác mình thật tơi bời
Đeo tay phone nghe nhạc,
anh bỏ mặt tất cả lời mời từ xung quanh
Vậy thì cũng thường tình,
ở đèn cuối chương trình này lại trở về đi đường mình
Cố quên hết quá khứ,
anh không tha thứ cho ngày hôm qua
Hiến đình nghĩa tình yêu từ rớt chắc chắn trở thành nôm na
Bình minh lại lên sớm quá đêm đã không nấn ná
Mệt mỏi mở mắt, anh nhìn thấy trên trần nhà
Là cô đơn và khô hơn đôi mắt đã từng yên hoa
Lại nhắm mắt,
anh ước mình đừng sinh ra
Điếu thuốc trên tay anh vội vời thật nhanh
Khi thành phố lên đèn,
bao người chèn nhau quán quen
Có khi nào,
bạn thấy những giấc xưa nói nghe giọng anh
Em lại thấy tiếng linh,
nhưng giờ đây đã chẳng nghe mình về một người