Bỗng vui mà tết như hư không lặng nghe
Làn khói đen âm u chiền miên,
Màu chiên tranh lan trong màn đêm.
Hương giang, chim đắng trong ung mê u tang,
Hãy lắng nghe dê ruồn thờ thang.
Hơn nỗi đau chiên tranh tràn lang.
Nhưng dù cho dòng tô có gây ngàn muôn nỗi sầu,
Mầm sống vẫn cứ xinh xôi,
trời xanh vẫn ngước lên trời.
Hãy đến bên nhau người hỡi, suốt năm mây mù tối,
Cho nhau tiếng cười và tình thương khắp nơi.
Hãy xóa đi những thù hoan,
Cho em thơ gieo tiếng đàn,
Để những bước non trôi xanh,
vươn lắng trong an lành.
Suốt ta,
màu chiên tranh hạm vây chân gian,
Hãy đi nghiệt hoang,
để kiếp nhân sinh thôi lầm thang.
Hương giang,
chim đắng trong ung mê u tang,
Hãy lắng nghe dê ruồn thờ thang.
Hơn nỗi đau chiên tranh tràn lang.
Mầm sống vẫn cứ xinh xôi,
trời xanh vẫn ngước lên trời.
Hãy đến bên nhau người hỡi, suốt năm mây mù tối,
Cười đến cho nhau tiếng cười
và tình thương khắp nơi.
Xóa đi những thù hoan,
Cho em thơ gieo tiếng đàn,
Để những bước non trôi xanh,
vươn lắng trong an lành.
Hãy còn người, hãy thương đời,
Đừng hạn thù giữ cho nhau niềm tin.
Hãy xót tường, kiếp con người,
Để trôi xanh kia, lấn lên trong ánh mặt trời.
Hãy còn người,
hãy thương đời,
Đừng hạn thù giữ cho nhau niềm tin.
Lấn lên trong ánh mắt trời,
để trôi xanh kia lấn lên
trong ánh mắt trời.