Trời cứ quài làm mưa duyên xưa từ nay đã hết
Trời cứ quài làm mưa đưa người xa bến sông xưa
Giờ chẳng còn gì đâu mà sao tôi cứ âu sầu
Lời hứa mà em trao giờ như nước trôi qua cầu
Người dân tôi gọi người dân mà nghe chua chát làm sao
Vì em đã bước qua cầu, bước qua cầu làm dấu xứ xa
Em giờ làm vợ người ta từ nay duyên kiếp phôi pha
Người dân nước lạ thôi mà
Cứ sao lòng cứ hoài chờ thương mong
Người dân tôi gọi người dân