Chuyện một người con gái
Tuổi xuân
trớm độ trăng trồng,
nàng đẹp như đoá hoa,
tình
yêu đã vương bờ mặt.
Họ nhau về lâu,
xoắn vai má tựa môi kia
Những đêm sáng vương trăng kìa
Trời rêu on trái chia cách tình dương
Rồi chiều thu năm ấy
Cái hoa nến lễ theo trời
Ngậm ngùi ai ngóng theo
Hoàng hôn tín trong màu mặt
Tình đâu thôi từ đây
Gió xa tim loạn tớ chờ
Những đêm gối lẽ bên chồng,
hàn canh thức giấc xuôi lệ thồng rơi
Xa xôi,
giờ đây xa xôi,
duyện xưa còn đâu khôn ngun
Con gái khi duyên tình ngang trái
Rõ ràng câu hứa thề
Rõ ràng câu hứa thề Trong đời
trôi phẫn trôi,
tình xưa
chẳng phải màu nhớ
Trong đời trôi phẫn trôi,
tình xưa chẳng phải màu nhớ
Trong đời trôi phẫn trôi,
tình xưa chẳng phải màu nhớ Nơi đâu...
Nguyện xưa còn đâu khôn ngùng
Ai thương đời con gái
khi duyên tình ngang chơi
Gió giang câu hước thề nắng cay bên môi mộng
Bước lạnh bên chồng
Dòng đời trôi phẫn trôi
Tình xưa
chẳng phải màu nhớ
Để từng thu, từng thu
Tiếng thú nức nỡ gọi sầu,
Lòng duyên lén lén hỏi người giờ đâu?