Bờ đê chiều nào hai đứa
Cầm tay nhau tình đau chan trưa
Hẹn đến duyên khi mùa lô chín Rồi vì ai khâu thề em quên
Người đi gió vây u muộn Giọt lệ tôi giấc trong đêm trường
Rời xa tôi người trăng chuôn vấn
vương Tội cho tôi vẫn nặng tình thương
Có bay lá bay về nơi xa vội quên đi nghe tình đôi
ta Dư bóng trăng nga tiên không thôi đàng vơ hòa
Có bay lá bay đi viết tâm Về theo gái cánh chia vạn
râm Người đoạn sang sông bò mang tôi giữa cành đồng
Lũa chín ra bóng ngông chồng qua về Mà cô ơi sao man tình tôi đi mãi
Lên đô thanh góng nhung quanh mình Vì tay
chẳng nên chẳng thể ngăn người đôi thay
Em
quên mất đi lệ vương trên đời mi
Hẹn thề suốt kiếp ngọt ngùa tình thấm thích
Mà giờ đều người nhất quý thích người ta
Biết trách ai khi mình sai
Do áo anh còn đang sờn vai
Tình nghĩa thôi mặc vàng,
tình thích chàng chàng Vì là nước mắt mình tôi trong đêm tàn
Người đi gió vây u muộn Giọt lệ tôi giấc trong đêm trường
Rời xa tôi người chẳng chút vấn vương
Tội cho tôi vẫn nặng tình thương
Có bay lá bay về nơi xa vội quên đi nghe tình đôi
ta Dư bóng trăng nga tiên không thôi đàng vơ hòa
Có bay lá bay đi biết tâm Về theo gai cánh chia vãn
râm Người đáng săng sông bò mang tôi giữa canh đồng
Lũa chín ra bông ngóng trông qua về Mà cô ơi sao mang tình tôi đi mãi
Người lên đô thanh góng nhung quanh mình Vì
tay chẳng nên chẳng thể ngăn người đôi thay