
Song
Cô Bé Bán Hoa
Gin,
Ngọc
0
Play
Lyrics
Uploaded byyinyangmedia
Này anh có nhớ
Những đêm mà ta đã ước mơ
Sao ông trời lại nỡ
Nỡ mang em theo vần thơ
Hứa với em anh ơi phải thật mạnh mẽ
Và sớm có ai cạnh bên
Sẽ là cô gái khác không phải em
Em vẫn luôn luôn dõi theo... anh
Nếu để viết tiêu đề cho bài này anh sẽ đặt tên là chuyện tình buồn
Chỉ là hai đứa trẻ được sinh ra trong hai gia đình bình thường
Chẳng có gì định hướng, tình yêu không thể định lượng
Tất cả cảm xúc khi bên nhau chỉ là tự nhiên cứ theo lẽ thường
Bố mẹ em bắt em gọi là anh, vì anh sinh trước tận ba ngày
Nó đã trở thành một thói quen ta cứ dính lấy nhau hết ngày qua ngày
Cứ như vậy ta bên nhau đến cuối lớp 12
Lần đầu tiên trong đời anh hiểu được câu không gì là mãi mãi
Ta cùng chung lời hứa, nhìn thấy nhau trước cánh cổng NEU
Em có anh, anh có em ta cùng có nhau thì nó mới đều
Thế là sáng đón em đi học tối lại đi học ở trung tâm
Một ngày có 24 giờ mà 2/3 dính như nam châm
Rồi ngày công bố điểm đã đến
Em càng nhìn thì em càng sầu thêm
Em tự giam mình trong phòng trong suốt 7 ngày không gặp ai
Tâm lý em xuống dưới đáy chấp nhận cho nỗi sợ đó quay lại
Động viên tinh thần hơn 1 tháng
Em mới nghe mọi người theo nguyện vọng hai
Nhưng cuối cùng em chọn một trường đại học ở Hải Phòng
Vì anh bảo hoa phượng rất đẹp nhưng em chỉ muốn tránh gặp anh phải không?
Hà Nội - Hải Phòng ai nghe thôi cũng biết xa xôi
Anh có thể thay đổi vị trí nhưng tình cảm thì không đổi
Giáng sinh anh đã bắt xe qua tận hải phòng vì quá nhớ em
Dưới nhà thờ anh lấy hết can đảm ra ôm, tỏ tình với em
Em đẩy anh ra thật mạnh vội vã quay mặt bỏ đi
Anh đuổi theo năn nỉ và rồi em cũng đồng ý
Tâm trí bảo cứ để cho thời gian trôi đi
Bên kia đồi xanh xanh
Em ôm trầm anh trên chiếc xe tròng trành
Đường về nhà, ôi sao thật chênh vênh
Đêm nay muốn đi cùng với anh
Bên kia là đồi có ngọn đồi xanh xanh
Em ôm chặt anh trên chiếc xe tròng trành
Đường về nhà nay sao thật mong manh
Đêm nay em rất nhớ anh
Nhưng đời mà
Có những cái kết thật ngang trái
Có những cái kết thật là bi thảm chẳng phải lỗi của riêng ai
Sáng hôm ấy anh đang háo hức chuẩn bị cho em quà 8/3
Dù Hà Nội cách nhà rất xa nhưng mà anh hứa chắc chắn sẽ qua
Mới 7 giờ sáng
Người ta gọi điện báo em bị tai nạn
Tai anh như bị điếc ngang, tim như ngừng đập càng hoang mang
Anh phóng xe hết tốc lực băng qua hàng trăm cây số
Tự nhủ trong lòng mọi thứ sẽ ổn thôi nhưng sao nó cứ mơ hồ
Và đúng như vậy, chuyện gì đến nó cũng đến
Cảnh tượng trước mắt ám ảnh đến mức có lẽ cả đời anh không thể nào quên
Con đường đó, nó đã nhuốm màu của hoa hồng và máu
Sao em bảo em chỉ đi mua hoa cùng bạn để về bán cùng nhau
Ngày mai ta còn có hẹn, tương lai hai mình chưa trọn vẹn?
Anh oà khóc như đứa trẻ, mẹ em bị ngất phải vào viện
Đó là cú sốc lớn nhất đến giờ anh chưa dám đối diện
Là vết sẹo cả đời chẳng bao giờ liền
Nhiều năm đã qua
Giọng nói của em vẫn còn đó
Anh vẫn còn nhớ nụ cười hồn nhiên khi cả hai còn rất nhỏ
Em đừng lo gì cả nhé bố mẹ hai bên đều rất khoẻ
Nhưng mỗi khi nhìn em trên di ảnh họ lại nghẹn ngào nhắc về
Thôi thì, anh cũng đành phải dừng bút tại đây thôi
Vậy là tâm hồn em đã được hoà quyện cùng với mây trời
Và ta sẽ cùng dạo quanh hồ Tây trong chiều nắng
“Anh nhớ em, thương em, yêu em nhiều lắm”
Những đêm mà ta đã ước mơ
Sao ông trời lại nỡ
Nỡ mang em theo vần thơ
Hứa với em anh ơi phải thật mạnh mẽ
Và sớm có ai cạnh bên
Sẽ là cô gái khác không phải em
Em vẫn luôn luôn dõi theo... anh
Nếu để viết tiêu đề cho bài này anh sẽ đặt tên là chuyện tình buồn
Chỉ là hai đứa trẻ được sinh ra trong hai gia đình bình thường
Chẳng có gì định hướng, tình yêu không thể định lượng
Tất cả cảm xúc khi bên nhau chỉ là tự nhiên cứ theo lẽ thường
Bố mẹ em bắt em gọi là anh, vì anh sinh trước tận ba ngày
Nó đã trở thành một thói quen ta cứ dính lấy nhau hết ngày qua ngày
Cứ như vậy ta bên nhau đến cuối lớp 12
Lần đầu tiên trong đời anh hiểu được câu không gì là mãi mãi
Ta cùng chung lời hứa, nhìn thấy nhau trước cánh cổng NEU
Em có anh, anh có em ta cùng có nhau thì nó mới đều
Thế là sáng đón em đi học tối lại đi học ở trung tâm
Một ngày có 24 giờ mà 2/3 dính như nam châm
Rồi ngày công bố điểm đã đến
Em càng nhìn thì em càng sầu thêm
Em tự giam mình trong phòng trong suốt 7 ngày không gặp ai
Tâm lý em xuống dưới đáy chấp nhận cho nỗi sợ đó quay lại
Động viên tinh thần hơn 1 tháng
Em mới nghe mọi người theo nguyện vọng hai
Nhưng cuối cùng em chọn một trường đại học ở Hải Phòng
Vì anh bảo hoa phượng rất đẹp nhưng em chỉ muốn tránh gặp anh phải không?
Hà Nội - Hải Phòng ai nghe thôi cũng biết xa xôi
Anh có thể thay đổi vị trí nhưng tình cảm thì không đổi
Giáng sinh anh đã bắt xe qua tận hải phòng vì quá nhớ em
Dưới nhà thờ anh lấy hết can đảm ra ôm, tỏ tình với em
Em đẩy anh ra thật mạnh vội vã quay mặt bỏ đi
Anh đuổi theo năn nỉ và rồi em cũng đồng ý
Tâm trí bảo cứ để cho thời gian trôi đi
Bên kia đồi xanh xanh
Em ôm trầm anh trên chiếc xe tròng trành
Đường về nhà, ôi sao thật chênh vênh
Đêm nay muốn đi cùng với anh
Bên kia là đồi có ngọn đồi xanh xanh
Em ôm chặt anh trên chiếc xe tròng trành
Đường về nhà nay sao thật mong manh
Đêm nay em rất nhớ anh
Nhưng đời mà
Có những cái kết thật ngang trái
Có những cái kết thật là bi thảm chẳng phải lỗi của riêng ai
Sáng hôm ấy anh đang háo hức chuẩn bị cho em quà 8/3
Dù Hà Nội cách nhà rất xa nhưng mà anh hứa chắc chắn sẽ qua
Mới 7 giờ sáng
Người ta gọi điện báo em bị tai nạn
Tai anh như bị điếc ngang, tim như ngừng đập càng hoang mang
Anh phóng xe hết tốc lực băng qua hàng trăm cây số
Tự nhủ trong lòng mọi thứ sẽ ổn thôi nhưng sao nó cứ mơ hồ
Và đúng như vậy, chuyện gì đến nó cũng đến
Cảnh tượng trước mắt ám ảnh đến mức có lẽ cả đời anh không thể nào quên
Con đường đó, nó đã nhuốm màu của hoa hồng và máu
Sao em bảo em chỉ đi mua hoa cùng bạn để về bán cùng nhau
Ngày mai ta còn có hẹn, tương lai hai mình chưa trọn vẹn?
Anh oà khóc như đứa trẻ, mẹ em bị ngất phải vào viện
Đó là cú sốc lớn nhất đến giờ anh chưa dám đối diện
Là vết sẹo cả đời chẳng bao giờ liền
Nhiều năm đã qua
Giọng nói của em vẫn còn đó
Anh vẫn còn nhớ nụ cười hồn nhiên khi cả hai còn rất nhỏ
Em đừng lo gì cả nhé bố mẹ hai bên đều rất khoẻ
Nhưng mỗi khi nhìn em trên di ảnh họ lại nghẹn ngào nhắc về
Thôi thì, anh cũng đành phải dừng bút tại đây thôi
Vậy là tâm hồn em đã được hoà quyện cùng với mây trời
Và ta sẽ cùng dạo quanh hồ Tây trong chiều nắng
“Anh nhớ em, thương em, yêu em nhiều lắm”
Show more
Artist

Gin0 followers
Follow

Ngọc4 followers
Follow
Popular songs by Gin

Cô Bé Bán Hoa

03:36

Never Let You Go (Beat)

02:50

Uploaded byYIN YANG MEDIA