Người ta vẫn cứ cô đơn lạc hết,
người ta vẫn cứ cô đơn đi về
Nơi phía mặt trời,
rối dấu cuộc đời,
mà sao nghe tâm hồn chơi vơi
Dù cô đơn vẫn không khi nào khóc,
dù cô đơn vẫn mình ta miệng cười
Người ta miệng cười,
người nhớ một mình,
người hát một mình,
yêu thương xưa bây giờ lặng tinh
Dã như ta có thể ôm ai và khóc,
dã như ta có thể tựa vai trách máu,
dã như ta có thể tìm nhau và hãy đi
Dã như ta không nhìn em đang đôi tay,
thì chắc cô đơn giờ này không đau đớn thêm,
thì chắc vẫn đang tìm được cảm giác ấm mên
Hãy cho anh một lần cô đơn được khóc,
để rồi quên hết mình từng yêu em ấy nào
Người ta vẫn cứ cô đơn là thế
Người ta vẫn cứ cô đơn đi về
Nơi phía mặt trời,
rối dấu cuộc đời,
mà sao nghe tâm hồn chơi vơi
Dù cô đơn vẫn không khi nào khóc,
dù cô đơn vẫn mình ta miệng cười
Người nhớ một người,
người hát một mình,
yêu thương xưa bây giờ lặng tinh
Dã như ta có thể ôm ai và khóc,
dã như ta có thể tựa vai trách máu,
dã như ta có thể tìm nhau và hãy đi
Dã như ta không nhìn em đang đôi tay,
thì chắc cô đơn giờ này không đau đớn thêm,
thì chắc vẫn đang tìm được cảm giác ấm mên
Hãy cho anh một lần cô đơn được khóc,
để rồi quên hết mình từng yêu em ấy nào
Dã như ta có thể ôm ai và khóc,
dã như ta có thể tựa vai trách máu,
dã như ta có thể tìm nhau hoặc thay
Dã như ta không nhìn em đang đôi tay,
thì chắc cô đơn giờ này không đau đớn thêm,
thì chắc vẫn đang tìm được cảm giác ấm mên
Hãy cho anh một lần cô đơn được khóc,
để rồi quên hết mình từng yêu em ấy nào
Hãy cho anh một lần cô đơn được khóc,
để rồi quên hết mình từng yêu em ấy nào