Vì nắng sông lấp lánh có ánh cờ dòng ban mây,
Khốn em theo ba rồng chạy xa nơi phố thiệt.
Đời không có gốc phố nhưng ánh đèn đường lung linh,
Cùng dẹo với đồng vương xanh bầu là bạc gia canh khỏe.
Xa xa, thôi làm bạn chịu tha,
Cục hải, nồng láng che,
yêu sao.
Tiếng hoa lục lùn trời,
mời bàn giang,
Người miền Tây chấp phát nghĩa tình.
Đi qua đồng xanh hành như mơ âu lý cha,
Mời ngôi nhà tranh đẹp mơ to to phía xa.
Lật nghe cầu che gập canh sông ba hóa đi,
Thuận mưa khói mắt,
cá râu có kinh chua đồng lường.
Nồng dân làm quê nội tài chấp phát chế đương,
Chính anh cửu Long phù sơ kẻ lua trố mong.
Welcome
to Bờ Đế Với Miền Tây,
Đừng cùng miền Tây,
em hã canh viêu bay.
Trời cao, mây trắng, liệu họ có hét thật bê say?
Gió đưa qua những rạng dừa,
lúa non phấp phới cho vườn mây y thơ.
Ca giao năm tháng mong chờ miền Tây yêu gió một đời mà không quên.
Vì năng sơn đẹp lanh có anh cầu dòng ban mây,
Hôm nay em theo ba rồng chạy xa nơi phố thị.
Nơi không có gốc phố nhưng anh đẹp đường lung lên,
Cùng về với đồng ruồng xanh bào là bạc gạt canh cỏ.
Xa xa, hơi làm bàn trị ta,
Phù hại, nôn láng miền tre.
Yêu sao,
tim hoa lục đồng trời,
Mời bàn giang người miền Tây chấp phát nghĩa tình.
Đi qua đồng sân hàng như mơ ướng lý cha,
Mời ngôi nhà trăn đẹp bò to to phía xa.
Lật lên cầu chơi gặp kinh sông ba hóa đi,
Thuận mưa thói tát,
cái rau khô kinh sông thầm lờ.
Đồng dân làm quê hợp thai chấp phát ghế đơn,
Chịnh nhanh cựu lòng phù sa kẻ lua trốn mong.
Ông tư bò năm điều hoa dân cây,
Tình là tình của người miền Tây.
Đi qua đồng sân hàng như mơ ướng lý cha,
Mời ngôi nhà trăn đẹp bò to to phía xa.
Lật lên cầu chơi gặp kinh sông ba hóa đi,
Thuận mưa thói tát,
cái rau khô kinh sông thầm lờ.
Đồng dân làm quê hợp thai chấp phát ghế đơn,
Chịnh nhanh cựu lòng phù sa kẻ lua trốn mong.
Người khó quên,
ai ơi chưa ghé bao giờ,
xin mời dừng bước ngắm nhìn quê tôi.
Quên tôi dùng đất miền Tây,
người người bến khách gọi mời ghé thăm.
Người miền Tây,
tình miền Tây,
người miền Tây đẹp tình người miền Tây.
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật