Khi xưa đương tuổi xuân thời, xa Mẹ rời Cha theo gót người ta
Bao năm xứ lạ quê người, hao mòn tàn phai hương sắc đời hoa
Làm Dâu vui sướng gì đâu, ba bên bốn họ lắm khi nặng lời
Chiều chiều ra đứng hàng ba, nhớ Cha nhớ Mẹ mắt trào lệ tuôn
Làm dâu, xứ xa, sớm chiều à ơi ới a
Làm dâu, xứ xa, đã bao lâu chưa về nhà?
Từng đêm con nhớ tiếng ru hời thuở còn nằm nôi
Dòng sông soi bóng mái tranh nghèo dáng hình Mẹ tôi
“Ngày sau bên đó ráng nghe con đặng lòng người ta
Dưới trên hiếu thuận biết thân mình phận làm dâu xa”
Nhìn theo con nước thấy thân mình như lục bình trôi
Nào đâu ai biết sống bên người có được niềm vui
Con sẽ quay về Mẹ ơi con nhớ quê hương
Chén cơm miếng cà tuy nghèo nhưng đầy tình thương
Làm dâu, xứ xa, sớm chiều à ơi ới a
Làm dâu, xứ xa, hỏi bao lâu chưa về nhà?
Bao năm con ở bên người, đâu gần Mẹ Cha nên thấu trần ai
Phương xa thui thủi đêm ngày, âu sầu buồn vui khuya sớm mình thôi
Làm Dâu vui sướng gì đâu, ba bên bốn họ nói vào *** ra
Chiều nay ra đứng hàng ba, nhớ Cha nhớ Mẹ mắt trào lệ tuôn
Làm dâu, xứ xa, sớm chiều à ơi ới a
Làm dâu, xứ xa, đã bao lâu chưa về nhà?
Từng đêm con nhớ tiếng ru hời thuở còn nằm nôi
Dòng sông soi bóng mái tranh nghèo dáng hình Mẹ tôi
“Ngày sau bên đó ráng nghe con đặng lòng người ta
Dưới trên hiếu thuận biết thân mình phận làm dâu xa”
Nhìn theo con nước thấy thân mình như lục bình trôi
Nào đâu ai biết sống bên người có được niềm vui
Con sẽ quay về Mẹ ơi con nhớ quê hương
Chén cơm miếng cà tuy nghèo nhưng đầy tình thương
Chờ bao năm tháng nay con về thăm lại nhà xưa
Nhọc nhằn khuya sớm áo ai sờn nắng đổ trời trưa
Tóc trắng lưng còng nhà tranh vách lá đơn sơ
Sướng vui trong lòng, rưng rưng thương đứa con khờ
Tóc trắng lưng còng nhà tranh vách lá đơn sơ
Sướng vui trong lòng, rưng rưng hai tiếng Mẹ Cha!