Nơi nào ý chí kiên cường là nơi
Ấy có con đường mà ta
Chạy theo giấc mơ phi thường về phía
Ánh dương đang ngờ lối
Để ta khóc tên người trên
Tinh tú *** người và rêu
Mầm trôi khát khao đâm trời mọc lên
Một tầng thế giới
Dù gúc ngã biết bao lần
Không phải bước tiếp bằng đôi chân
Mang theo
ánh sáng khai hoàng
Tự hào những người tân Việt Nam
Kiên nhân như một thiên sư Bởi mắt của một con cú
Thấy cả những thứ nhỏ nhất Phải quan sát nó thật chăng chú
Đích đến vẫn không thay đổi Nhưng chiến thuật thì phải tùy cơ
Khó khăn không phải cách cớ Và thành công cũng chẳng phải mơ
Ta vẫn lướt,
lướt đi trong không gian nhanh như tiết chất
Về phía trước,
vẫn bằng quạt trồng gai mặc kệ thân xác
Đầy vết xương, mưa giông chẳng hề lùi bước
Hy sinh chẳng cần giao ước
Trong đêm đốt lên cây đuốc đem thêm vinh toàn về trong cổng khúc
Hùng dây từ một bước chân xuyên vào vùng sâu chạy ra giấc mơ
Ta vẫn không từ bỏ
Miệt mai tự do phút ta thắp sắn những ngày sau để đời ghi sơ
Ngã biết bao lần
Không phải bước tiếp bằng đôi chân
Mang theo ánh sáng khai hoàng
Tự hào những người tân Việt Nam
Dù đêm tới vẫn buôn mình
Con bình minh sâu mạng xương tan
Mang theo ánh sáng khai hoàng
Tự hào những người tân Việt Nam
Mang dù đôi lúc vô hình Nhưng vẫn luôn vươn mình
Ta người con thúc đen da vàng Trong ánh mắt luôn ngời sang
Dù gục ná biết bao lần