Có lẽ anh đã
đi sai nước cờ
Thế nên giờ chẳng giấc
Chuyện tình ta chẳng như mơ
Có lẽ khoảng cách
Giữa ta từng phút
Nhưng mà chẳng ngạc nhiên
Chẳng một ai có thề
Đời ai suốt đời
Nào chẳng muốn cách xa
Tình yêu vốn đắp nhiều
Người đâu thấu hiểu
Nên giờ ta chẳng hiểu
Vẫn là ánh mắt
Vẫn là giọng nói
Chỉ có lòng người thay đổi thôi
Hết yêu rồi,
người đâu có biết phần đời
Ngày mà anh nói chia tay
Anh chẳng thể ngờ mình lại đau đến vậy
Phải chẳng khi yêu ai
Là sẽ yêu chẳng đổi thay
Giật mình mọi thứ hôm nay
Anh thấy khác lạ,
dường như mất thứ sinh niên
Anh bóng đi tình,
hóa ra lát mắt em
Từng yêu hẳn kẽ ban thân,
chẳng có danh phần
Chẳng một ai không yêu
Tước sang không ăn hồn,
vì yêu mà anh bớt toàn bằng
Đừng là thế giới của nhau,
thôi mất bao lâu để mình thương thân nhau
Đến sau cuối cùng chỉ toàn là nỗi đau
Sssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssssss Mọi thứ hôm nay anh thấy khác là dường như mất thứ gì
Anh bóng đi tìm,
hóa ra là mất hết
Từng yêu âm kép ân thân,
dù có đôi lần
Và chịu thua số phận
Trước sau không ân hận,
vì yêu mà anh bất cần
đến sau cùng chỉ còn lại nỗi đau