Nói anh nghe địa đàng
Mở cửa lỡ đây chờ bước chân em phải không?
Vuốt đôi mi dịu dàng
Vì nàng mà làm cho trái tim ta rộn vang
Bước đôi ta đây anh sẽ nâng lấy đôi em đi về
Một cuộc chi riêng mình ta phải qua
Người đầy bao nhiêu nỗi đau
Phía nơi hoạt hôn không cần che sâu
Nói anh nghe địa đàng
Phải chăng thường để bằng trời nhân sinh tình yêu?
Đêm mát anh chạm mắt em và phút giây nay khó quên như sâu nay
Em ơi!
Lời thế gian đầy đắng cay và giác thêm một chút say làm trái
tim đi nát tan hoàn lẫn hân hoan Người biết đâu có đổi lần
Vô chớt mặc cho xéo nghiêm đấu vô vàn
Vẫn muốn chạm tay tới bước trên nơi thiền đàng
Bên nhau đến nay ngủ coi thêm chân sao Để
thời gian cứ trôi đi nhạt lá lưới chân đỏ môi
Và muốn chẳng thể nào từ chối nhau nên
biết không để lỡ yêu cũng không thôi
Nói anh nghe địa đàng Mở cửa lại để chờ bước chân em phải không?
Vuốt đôi mi siêu ràng Vì nào ngài lầm trôi trái tim ta rộn vang
Đứa đôi tay đây sẽ nâng lấy đôi em đi
về Một cõi chi siêu mình ta phơi tan
Ngày để bao nhiêu nỗi đau phiền đời hoàng hôn không cần che gió
Vô chớt mặc cho xéo nghiêm đấu vô vàn
Vẫn muốn chạm tay tới bước trên nơi thiền đàng
Bên nhau đến nay ngủ coi thêm chân sao
Để thời gian cứ trôi đi nhạt lá lưới chân đỏ môi
Và muốn chẳng thể nào từ chối nhau nên
biết không để lỡ yêu cũng không thôi
Nói anh nghe địa đàng Mở cửa lại để chờ bước chân em phải không?
Vuốt đôi mi siêu ràng Vì nào ngài lầm trôi trái tim ta rộn vang
Đứa đôi tay đây sẽ nâng lấy đôi em đi
về Một cõi chi siêu mình ta phơi tan
Ngày để bao nhiêu nỗi đau phiền đời hoàng hôn không cần che gió
Những thời ngàn ngọt ngào hoa cùng cơn sông lửa lẽ ở đây biển sâu
Thắp như hoa ngàn màu lạnh lùng tựa như mặt nước lông lạnh vạn nhau
Mơ theo hình nhân sơn kia lắm bao nhiêu tháng
trầm Tình này gửi chăng vạn theo tháng đầm
Mây cầu dày xưa đen giấc mơ đen trong điều là tình đầy ước hỡi