Một phong mới mới tự xoay được những quy định về đồ ốc thành thiêu như là vi mặt
Và đã cũng được xây được tầm bình gạch
Nếu đứa bạn tao khoe ra đời yên bình
Rồi tui nó sẽ tự tâm huyên bình
Ta đã ngon cứ trông không cần phiên dịch,
phòng cố không bi kịp từ từ biên kịch
Mà nếu dù nói chuyện mà đồng quy trực thì khi chạm vào suy sợp là vi phạm lực bí mật
Cùng với chi vật mình để khi bỏ bóng bí mật,
đêm hôm mi ta đã có vấn đề trực
Họ bỏi quốc gia giàu và nghèo trên mọi châu lục và lãnh thổ
Tao không muốn thấy chiến tranh người già lao lực cho em vào cảnh khổ
Viết lời nhạc tuổi đời còn đánh lỗi,
một ngày nhanh chói thế năm năm tanh tròi
Mai này không lớn sắp sửa xe quê bữa cà kê
Thêm thêm sữa cà phê nữa là về
Oh, 3h25 Cùng tụi tao quyết đứt qua được 20 năm là 30 năm
20 năm khi hoa ra màu vừa qua
Đầu mùa chơi vào đầu ngồi thoai dầu
Rồi mai này thành ra người đa sầu vô tư
Yêu thương bao nhiêu tuôn ra đầu ngủ
Đầu chung mới giữ được trong mình một vánh cây
Trước khi tao trở thành bánh răng và vận hành bằng những cánh tay
Khi vuốt về những lần thuốc men
Cho tụi quân đi học là vé xe
Tụi tao nhớ lần đó là trận đánh thay
Oh khi tôi biết mình sẽ lớn và cầm xúc từ trái phí kết chừng đó và ngày táng khiến cho nó chưa từng nết
Nhưng cái mỗi thứ giờ đã chưa gần hết
Bây giờ phải tất bật vào mỗi sáng
Không cần làm những điều mình thấy thỏa đáng,
rõ chán, việc học bỏ ngang
Tụi nó đang chia cây gói tinh tay cho mấy cái nhỏ bạn
Ai cũng sống như đang nghĩ đến cái chết và cười
Đói khi tao thấy rằng mình chắc cũng hết là người
Và nếu cuộc đời là thế sẽ trực chờ bủ vây
Em ơi, mặt trời lên dữ dời bữa nay
Trên hàng cây đang chờ cứ mấy
Đứng chữa cháy hay là thở sữa dày
Lòng anh là khu chợ chưa say
Mang theo mình một nợ đưa đẩy
Và một bất nó sợ chưa thấy
Muốn quay về đến ngày xưa ấy
Con phải xem là cách đi đứng và viết nhạc khi hứng
Nhưng có thể là không biết viết như thế nào
Thì có đôi lúc mình sẽ nói như thế này
Tao đem thấy được một kẻ để giàu
Cũng như tụi mày thấy công hành dễ dàng
Để mà mình có thể sống
Cùng niềm tin khi trẻ sáng
Thế là ta đã tồn tại từ thoải bình mình một thời gian
Và tất cả vấn đề này chưa đủ sức
Được thể giải hạ to đo vãn
Với bao nhiêu buổn phiền và lo toan,
cho nên mình đến tuổi được dẫn biết về mọi thứ thật rõ ràng
Mặt trời lên trên,
ngón con non, ê cho con chữ được chọn
Nhưng cuộc đời này không giữ được con,
một thế giới lộng lớn chỉ mới bấy nhiêu nhọc nhằn
Con còn muốn tới nhiều nơi,
về Bạc Liêu sốc trăng
Trong số mấy thằng ở đây có ai người yêu tóc ngắn
Có ai từng đem gói ghém những đêm buồn hiu sốc vắng
Nhưng nếu có điều quá đáng trong đời,
đó là ảnh mẹ chơi quá nhanh
Sẽ có những ngày anh em mình ngồi quán nhậu và coi đáo banh
Tại sao phải cứ ngắm nhìn?
Thành phố buồn hiu từ đây tại sao phải quan tâm nhiều về một điều như vậy?
Tao không biết ai sẽ khóc trong một buổi chiều như vậy.
Đảm, đương lời vừa nói.
Ra là tao đã càng đảm hơn.
Tao nghĩ muốn đơn giản hơn.
Không cần uống thuốc giảm đau.
Tài năng ngôi sao là gì?
Nếu như không biết cảm ơn.
Cảm ơn.
Yo!
Yeah!