Phật tử mì lương xôi sáng, dân lối cú đồ muôn loài
Mà vì lòng ta thở ớ, ai ô si mê phú mờ
Đường vàng chân ly đón trời, còn mình cứ mãi mộng mở
Tròn con đường vương sầu nhớ, ngủ vui thân tâm xa phú sơ
Phật đồ mà người không thấy, cứ mãi mê lặng đắm chìm
Từng lời kinh thiên dân xa, chẳng biết đâu là tranh ta
Để xoay phật đang rất gần, mà mình cứ ngỡ thật xa
Để cho tình thương vượt qua vội vã
Ngày mình ngồi trong miếng mắm, chẳng nghĩ ăn mây gió