Ngày mình buồn trong mê mắng, chẳng yên nơi gió rớt vật
Vậy mà sao trong niềm đau, cứ khúc than kêu chai vật
Kìa đôi chuông vang tiếng dài, mình người tỉnh giấc mất say
Tìm quay về nơi bờ sáng, một lòng đường tu bước đi
Phật là mặt tay cao quý, thế giới muôn lời tôn thờ
Lòng thành ngơi ca ngày đêm, với trái tim không bền vờ
Nguyện nơi xin chân làng, tìm về tránh pháp vẹn nguyên
Hương dân đời bao lời ca phiền lại thương