Tôi, tôi ngỡ anh là thơ, như lòng tôi ước mơ
Ninh thầm yêu tha thiết, vợ nguyện sẽ tôn thơ
Đâu ngờ, nhọc nhằn trong tình yêu
Giờ đây xót xa nhau
Cơn mưa nào không dứt, buồn rình ai trong phai
Người nào không chuốt trái, tình nào luộng thấm hoài
Tôi không rằng anh chỉ tiếc buồn