Tình cảm ấy,
em nhận lấy
Nhưng mà đâu chẳng thấy ai ngờ
Dù sao đi nữa,
những gì đã hứa
Với thương lòng đâu có dễ pha
Bình yên ấy,
em nhận lấy
Nhưng mà em chẳng thấy như vậy
Dù ngước mắt tuôn rơi,
lòng đầu xót chơi vơi Người ra đi,
chẳng hình như thế này
Người mang cho em tổn thương,
em tổn thương Người mang cho em tổn thương,
không bên em tim anh dẫn đôi
Khắc sâu trong lòng,
trong thâm tâm chẳng thể nghĩ ngơi
Vết thương trong lòng,
em mang theo ra đi mãi mãi
Chẳng cần để ý,
đến đế tâm một người đơn công
Và gió như là cơn gió,
anh vội vàng nhẹ nhàng lướt qua
Mặt ngọt rượu cay,
nhưng lòng đây đã chẳng say rồi
Anh bước theo người đi về nơi kiểu vàng đưa lốn
Chẳng cần để đi đến đêm thấm một ngày đêm khôn
Gia đình thì lại trong em một phép bơ
Bình yên đấy,
em nhận lấy,
nhưng mà em chẳng thấy như vậy
Giọt nước mắt tuôn rơi,
lòng đau xót trôi vơi
Người gia đình chẳng thấy buồn
Người mang cho em tấn hương,
tấn hương, tấn hương.
Mà sao em vẫn bước, bước, bước, đi?