Này người hỡi chỉ xin một lần
Được hóa trang thành quá khứ
Để ta khóc khóc lên bao lần
Giải bày bằng hết tâm tư
Bao nhiêu năm ta đi chung đôi
Bao lớp mưa phùn
Run run ta trên đôi môi
Tiếng nói không cùng
Liệu ấm ức bao phần nguôi ngoai
Chiều thu dắt cơn say về nhà
Bước qua thì thầm ngõ vắng
Nghe nỗi nhớ vấn vương sâu nặng
Ru tình bằng vị đắng nhân gian
Ôi cô đơn tơ vương phân li
Chất chứa làm gì
Không tuôn ra trên đôi mi
Đêm cũng thầm thì
Sao anh mãi không chịu khóc đi
Đừng hỏi anh như thế
Đau mấy đau cũng kệ
Từng trầm qua dâu bể
Anh không *** đem đời minh ra kể
Thèm được nghe sóng vỗ
Trải lòng mình cho bão tố
Gột sạch hết nỗi buồn
Ký ức trần truồng hứng cả mưa tuôn
Thèm một lần được yếu đuối
Nào phải tim anh chết rồi
Vì bầu trời đơn côi
Mang những ánh sao đêm về soi lối
Thả tình vào trong khúc hát
Thổn thức bên những khúc nhạc
Miền hào quang chói sáng
Có khoảnh khắc nào cho lệ li tan
Chiều thu dắt cơn say về nhà
Bước qua thì thầm ngõ vắng
Nghe nỗi nhớ vấn vương sâu nặng
Ru tình bằng vị đắng nhân gian
Ôi cô đơn tơ vương phân li
Chất chứa làm gì
Không tuôn ra trên đôi mi
Đêm cũng thầm thì
Sao anh mãi không chịu khóc đi
Đừng hỏi anh như thế
Đau mấy đau cũng kệ
Từng trầm qua dâu bể
Anh không *** đem đời minh ra kể
Thèm được nghe sóng vỗ
Trải lòng mình cho bão tố
Gột sạch hết nỗi buồn
Ký ức trần truồng hứng cả mưa tuôn
Thèm một lần được yếu đuối
Nào phải tim anh đã chết rồi
Vì bầu trời đơn côi
Mang những ánh sao đêm về soi lối
Thả tình vào trong khúc hát
Thổn thức bên những khúc nhạc
Miền hào quang chói sáng
Có khoảnh khắc nào cho lệ li tan
Hỡi khoảnh khắc nào cho lệ li tan
Thèm một lần được yếu đuối
Nào phải tim anh đã chết rồi
Vì bầu trời đơn côi
Mang những ánh sao đêm về soi lối
Thả tình vào trong khúc hát
Thổn thức bên những khúc nhạc
Miền hào quang chói sáng
Có khoảnh khắc nào cho lệ li tan
Miền hào quang chói sáng
Có khoảnh khắc nào cho lệ li tan