Nhạc sĩ: Đông Thiên Đức
Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650
Ở một nơi mà đời quên lối
Vẫn còn chưa kế mây,
cô gái hay ngồi
Nhặt từng suốt khóc
Đem dấu sau tận ngày đông
Kể cô ấy khóc đến bồng môi
Đừng lo chẳng sao,
cũng sẽ ổn thôi
Vì tôi biết mà
Cô ấy khóc đã nửa đời qua
Chưa từng ngồm được cành hoa cười
Mà tan phai heo hôn hơn nửa thiệp người
Nhặt nhành vơ nát,
đem kết lên vòng hoa tán
Dại khờ đem thanh xuân mộng mơ
Mãng ca với đời tâm trí ngân ngơ
Nhặt lá giông,
chế xót xa nửa đời là điên
Tại sao chia tay nhau là phải
Ngược đáy con tim non dài
Chỉ cần em che lại,
anh ấy không xa đi Sẽ gặp nhau ở sau vỡ tay
Vì thanh xuân không phải để khóc
Mặt đế lấp lánh hoa hồng,
mười ngón tay
Ôm hết sao muộn phiền,
em đừng buồn Em đáng được bình yên
Chưa từng ngồm được cành hoa cười Mà
tan phai heo hôn hơn nửa thiệp người
Nhặt nhành vơ nát,
đem kết lên vòng hoa tán
Dại khờ đem thanh xuân mộng mơ Mãng ca với đời tâm trí ngân ngơ
Nhặt lá giông, chế xót xa nửa đời là điên
Tại sao chia tay nhau là phải
Ngược đáy con tim non dài
Chỉ cần em che lại,
anh ấy không xa đi Sẽ gặp nhau ở sau vỡ tay
Vì thanh xuân không phải để khóc Mặt đế lấp lánh hoa hồng,
mười ngón tay
Ôm hết sao muộn phiền,
em đừng buồn Em đáng được bình yên
Tại sao chia tay nhau là phải
Ngược đáy con tim non dài
Chỉ cần em che lại,
anh ấy không xa đi Sẽ gặp nhau ở sau vỡ tay
Vì thanh xuân không phải để khóc Mặt đế lấp lánh hoa hồng,
mười ngón tay
Ôm hết sao muộn phiền,
em đừng buồn Em đáng được bình yên
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật