Mấy năm thết biệt mình gặp lại nhau
Cuối mắt cứ ngang đường ai này đi
Giờ em dắt đến ống thuyền Cuộc đời con gái qua rồi
Từ ngày bước sang huyền qua Kỷ niệm hãy để ngủ yên trong tim
Nhắc lời chỉ làm mình thêm xót xa
Dù em không muốn vui lòng
Dù không cười đông cho tàn
hoài lòng
Mẹ ai không buồn
Anh ơi đôi buồn đều đắng Suốt bao năm em
đã cố quên Nhưng không làm sao quên được
Giờ gặp lại nhau buồn thêm còng chất
cho đôi Đau thêm quặng nặng tim mình
Như nâu bán tình cớ lỡ tiêu chung tình
Bởi thuyền sứ đã bỏ bờ sơn mênh
Ước tình này xin gửi lại cho ai Biết đi rồi là đã nấp vàng phai
Để rồi đêm đêm bến đèn thuyệt đôi mông thầm gọi tên ai
Những lễ tuôn nhau
Ba
huyết ông tơ đã hỡi
Sẽ rời chỉ không còn vì đâu anh
Hai chúng ta cùng cùng chung hướng đi Giờ đây giữa
cơn bão đời Đào thương cao chiều biên cùng ai sang xe
Đầu đã vỡ tan trong giấc mơ tao vùng lửa đổi
Chỉ có trong mơ mới chưa em niềm hạnh phúc
Gợi đông cho tàn thêm khu mơ thôi
Chuyện tình chúng mình trời đáng khắc
Thôi đành quên mặt tình đầy hơi ánh
Đừng dèo chi nỗi tháng sâu trầm cao
sao quá gầu Tình đâu đó xinh chương vui
Dẫu có đớn đau có buồn vui tiếng nói Người yêu ơi em đã phù anh rồi
Duyên không thành xinh hài cố bà quên
Tình yêu đôi em trung vào nguyệt lành
Mình
không nên
chứa vợ chồng đừng nhắc duyên lòng cho nhà điên đau