trong cơn mơ người chợt đến
ngỡ như thiên đàng
tan theo mây, quyện theo gió
vuốt ve nơi trái tim
vết thời gian, vô tư khắc họa
dáng hình em trong veo đến lạ
Những hành tinh cứ xoay và vỡ tan
từ những khúc hát, anh viết chuyện tình
để em sẽ hóa ký ức thành hình
tình yêu của ta là chuyến hành trình
dẫu xa xôi, vẫn trở lại
và tháng năm sẽ thôi những vội vàng
để em về đây trong nét dịu dàng
tựa như làn mây xuyên thấu địa đàng
ta tìm về với nhau
em, tràn đầy nỗi đau em muốn yên bình
tâm can tối màu em dấu riêng mình
chông gai kín lối trên đường duyên tình
em cố chấp với lấy những niềm tin
gạt đi hạt cát trên bờ mi
em có thể làm khác để cảm giác phai mờ đi
khi lý trí trị vì và con tim thôi đừng nghĩ
gấp lại cuốn nhật ký để muộn phiền thôi ngừng ghi
vậy nếu tình yêu có lỗi, em cũng chẳng cần sám hối
vết thương lòng em sẽ khỏi khi u sầu dừng bám lối
địa đàng mà em đang đợi theo dịu dàng kia đang tới
lại như đứa trẻ trưởng thành đóa môi em cười sáng tối
bởi vì em khi yêu còn mang theo con tim ngây dại
chưa từng nghĩ đúng sai em không cần lấy lại
tâm hồn em mỏng manh chưa một lần gây hại
những ký ức đó vẫn còn vang bên tai
mang tên ai
chẳng thấy ai
đem cơn say, về cất giấu
giữa những hố sâu xoay trong ngân hà và
heaven sings từng ký ức
để những giấc mơ về em không xa
vết thời gian, vô tư khắc họa
dáng hình em trong veo đến lạ
enlighten me, enlighten me
when the night is coming
từ những khúc hát, anh viết chuyện tình
để em sẽ hóa ký ức thành hình
tình yêu của ta là chuyến hành trình
dẫu xa xôi, vẫn trở lại
và tháng năm sẽ thôi những vội vàng
để em về đây trong nét dịu dàng
tựa như làn mây xuyên thấu địa đàng
ta tìm về với nhau
tựa làn mây em xuyên thấu địa đàng
tựa là cây chen ánh nắng dịu dàng
vội vàng say men hơi ấm ngọt ngào
em mông lung tìm về đi tìm về nơi đâu
chẳng còn tin vào câu hứa yêu chẳng thể nào rời
là hành trang em mang theo cứng rắn để vào đời
dòng thời gian đi theo rồi cũng sẽ trả lời
em đi tìm tôi đi tìm ta đi tìm về với nhau
thuận theo ý trời
em lưu trong tim một hành trình dài
âm vang cất lời
để những ước niệm được thành hình hài
can đảm trước tất cả vất vả, vấp ngã lòng chắp vá
mãi chạy tìm một lối ra
kệ ngàn vết xước trên mắt cá
dù có đôi lúc môi em nhấp một chút đắng
dấu chân thôi thúc mắt em cần một chút nắng
tâm tư rạng ngời đoạn vương sầu bị dẹp tất
tựa đóa mặt trời lúc em cười em là người đẹp nhất
tựa đầu vào vùng trời suy tư
còn hoài bận lòng về những tối say trong hình như
it’s my hallucination, keep me in isolation
in Eden’s garden