Ngoài trời mưa mưa nặng hạt, mưa ngập tràn, phố xá miên man
Sao em vẫn bước đi một mình, dẫu chuyện tình, anh cũng đâu có muốn như vậy
Baby, em đừng buồn, ánh đèn mờ, mưa che đi nước mắt em tuôn
Bước đi lẻ loi, em đừng chờ, anh không thấy em trong bóng đêm mịt mờ
Ký ức đôi ta thế thôi, chắc có lẽ đã vỡ tan rồi
Em níu giữ chỉ thêm đắng môi
Anh ước ôm em mỗi đêm, mặc trái tim anh có vỡ đôi
Có bao ngọt ngào, giờ theo làn mây trôi
Có những sai lầm, ta đã vấp bao lần
Hình bóng em đã biến phai dần, xa dần, yeah
Cũng tại vì anh thôi, để mọi chuyện buông lơi
Khi nước mắt em rơi, anh nhận ra đã quá xa vời
Xa vời, xin đừng lệ vương trên mi
Đừng để giận hờn anh giữ trong lòng
Anh không muốn thấy em hoen bờ mi
Mặc không thể giữ bước chân người đi
Hãy để anh ôm lấy nỗi đau này cho em
Có lẽ, em cũng sẽ quên anh khi qua ngày mai
Xin cơn mưa đừng tới, đừng cho nước mắt rơi
Dù là cầu xin, em cũng không thể tha thứ trong lòng
Chỉ có thể thời gian có thể xóa đi con tim nát tan
Và nếu có giữ, cũng không thể nữa, em chẳng còn như lúc xưa
Và nếu có thể là lúc mưa đang rơi
Em đâu cần anh, em đâu cần ai, em đâu cần lau gió sương
Và nếu là ai, thì không phải anh, tình đau cũng chóng phai
Giờ trong vòng tay, của ai là em, ngày mưa sẽ mau nắng mai
Xin đừng để lại trái tim đơn côi của em
Anh chưa từng nói, chưa một lần hỏi
Sao em lại khiến cho bản thân mình thay đổi?
Babe, tại sao em không biết?
Hay là em hết những ký ức về anh, ah ah
Giờ thì mây đen, em đang ở đâu?
Anh đã chờ em, chờ em rất lâu
Pick up the phone
Không thể thứ tha, nhưng cho anh được nói
Mặc cho sau này có lầm đường lạc lối
Hay đang trong vòng tay mới
Thì xin để giọt lệ tuôn rơi
Vì chính anh cũng thế
Anh cũng để cho mi em ngấn lệ giờ thì