Mưa trôi cả bầu trời nắng,
trượt theo những nỗi buồn
Thấm ướt lệ sầu môi đắng,
vì đánh mất hy vọng
Lần đầu gặp nhau dưới mưa
Trái tim ruộn ràng bởi ánh nhìn
Tinh cám *** mưa thấm lâu
Em nào ngờ
Mình hợp nhau đến như vậy
Thế nhưng không phải là yêu
Và em muốn hỏi anh rằng
Chúng ta là thế nào
Rồi lỡ người đến vô tận
Trách sao được sự tàn nhẫn
Anh chết vô tình
Thương em như là em gái
Đừng lo lắng về em khi mà em vẫn còn yêu anh
Càng xa lạnh,
càng trông vắng
Tim cứ đau và nhớ lắm Và nhớ lắm,
đành phải buông hết tất cả thôi
Nụ cười mím sâu bờ môi,
ấm áp dịu dàng với anh
Em đã bao lần yên giấc
Nhìn trên cao, hoàng trời yêu mà em lỡ dành cho anh