Bây giờ tựa lặn xóa, khi gió bay rồi, tôi sống đời lẽ lối
Tình cờ quen nhau, ta yêu trong vòi vang
Từng lời ta trao, ôi sao quá ngọt ngào
Tình như là thơ, ai ngờ mau tàn vơ
Em đi xa vì, biết có còn thương nhớ về tôi
Dù tình xa xôi, sao tôi nghe thật gần
Tại vì con tim, yêu em chẳng nhạt nhòa
Để rồi đêm đêm, tôi lại một mình nhớ
Tôi nhớ em nhiều
Nên giấc ngủ chẳng nghĩ