Tự do anh biết
Anh đã từng đi qua,
mùa giang khó và nhiều bôn ba
Đến thật nhiều nơi,
và quen thật nhiều người,
mà đôi khi vẫn thấy trời vàng
Như khi em bước tới,
làng mảnh như lờ dô hoa tươi
Mưa lướng chật lòng lạnh,
và gió khẽ trong lạnh,
người đến xưa ấm tin anh
Và trong thế nghĩ tôi sẽ đến giây phút này,
để anh được đứng nơi đây
Được cầm tay em trên lễ đường của chúng ta,
và mãi mãi không bao giờ chia xa
Từ giờ anh biết,
từ giờ anh biết,
từ giờ anh biết anh sẽ vướt bước trên đường xa,
vì vẫn luôn có người giữa anh ở nhà
Cuộc đời mai sau,
thẳng chẳng biết đâu,
chỉ cần mình luôn bên nhau
Chẳng cần mạnh mẽ nơi những giây phút bên cạnh anh,
vì có anh đây rồi,
sẽ luôn trẻ trời
Điếc mong lâu rồi,
đã đến nơi biết ngồi,
được khẽ theo em,
đoạn đường
Từ giờ anh biết
Khi em bước tới,
lòng anh như lờ dô hoa tươi
Mưa lướng chật lòng lạnh,
và gió khẽ trong lạnh,
người đến xưa ấm tin anh
Mà chẳng thể nghĩ tôi sẽ đến giây phút này,
để anh được đứng nơi đây
Được cầm tay em trên lễ đường của chúng ta,
và mãi mãi không bao giờ chia xa
Từ giờ anh biết anh sẽ vướt bước trên đường xa,
vì vẫn luôn có người chờ anh ở nhà
Cuộc đời mai sau này,
thẳng chẳng biết đâu,
chỉ cần mình luôn bên nhau Chẳng cần
mạnh mẽ nơi những giây phút bên cạnh anh,
vì có anh đây rồi,
sẽ luôn trẻ trời
Điếc mong lâu rồi,
đã đến nơi tuyệt vời,
được khẽ theo em,
đoạn đường