Tiến về phía trước
Từng bước thêm ta vội nhanh,
cái bước vẫn còn rất xanh
Chẳng biết gì, chẳng lo gì, vẫn còn vô tư lắm
Bước gần thêm chút,
giật mình ngói chưa quay lại ta mới thấy ta còn rất xanh
Chẳng biết gì,
chẳng lo gì,
vẫn còn không suy nghĩ
Hà trĩ nắng, giật trôi xa, giật rơi trên da
Giọt mồ hôi không ngừng tuôn rơi,
lòng lay nắng buông la la
Ta đành vương kí ức thêm thời gian,
đâu thể nào mang tháng năm bên trắng theo nào
Mong ai nào,
mong ai nào, như
hoa trong đêm đói
Ta cứ vỡ quên những thứ ta từng trao,
những điều từng chân quý đáp cũng ta kêu gào
Phải mỗi cười, cùng anh không có gì
Những thời niên yêu,
được sống với con người xưa,
lúc ấy ta từng khát khao
Phải thấy chẳng muốn chinh phục,
nhưng điều ta chưa biết
Bây giờ vắt thì mới thấy,
ngày tháng bấy kiếm đồng hồ tích tác,
trôi dần vút giây
Vỡ đêm đêm giấc ấm thơ,
trôi dần trong vô tình
Cầm níu lấy,
dòng kí ức này tợ mãi không rơi,
mà thời gian đem,
kí ức trong lòng im,
mang đi bóng khứ tôi về chỗ nào
Ta đành vương kí ức thêm thời gian,
đâu thể nào mang tháng năm bên trắng theo nào
Mong ai nào, mong ai nào, như hoa trong đêm đói
Cứ vỡ quên những thứ ta từng trao,
những điều từng chân quý đáp cũng ta kêu gào
Các bước rời,
với mỗi cười, cùng đành không có gì
Lứa trời trên sương vút bay lên cao sống vai,
gió trào,
để tôi ngạc nhiên
Ôm theo chiếc lá kia khóc,
yêu tư trăng,
vội vàng giống như là tôi đã
Ta đành vương kí ức thêm thời gian,
đâu thể nào mang tháng năm bên trắng theo nào
Có những điều,
chẳng nói rời,
dẫu thời gian quên lãng
Những điều ta vốn đất những ngày qua,
bông hình kia im mãi đêm tôi chẳng phải nò
Những ngày khi biết ta từng trao,
những điều ta chẳng quý mãi cho đến giờ này
Bãi kiến cường,
giữa trâu tròn,
những điều ta yêu nhất
Không bỏ quên những thứ ta thường tôn,
khi ngày xa vẫn hay ta còn đón tâm hồn
Phải mỗi cười, trước một nơi, ta kể cho thứ gì
Mưa qua trên sương vút bay trên cao theo gió ngàn
Bầu trời phiêu dù lá trôi theo làn mây
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật