Nhìn về trước, cứ bước đi cho dù coi đó là sự ngàng tàn
Lời thề ước vẫn khắc ghi quan trọng sau đó là ai giám làm
Nhiều lời từ khước, đứng trước gương
Sao phải gắng gượng, cuộc sống vô thường
Trước mắt là bức tường
Khó cũng không nhún nhường
Và nghe này nghe này mang vào đây
Hải Phòng vẫn chất và cả gang ở đây
Nhà đã bao việc lại còn đang dở tay
Vẫn cứ dư sức chơi cả ván cờ này
Tình thần hiphop là ta mang cả cây
Còn đường trước mắt yah I'm on my way
Không để bóng tối có thể sang bủa vây
Viết nhạc chung kết cực hay cho lần này
Cho thành phố này không
Không ngủ quên cả đêm cả ngày
Ai cũng có quyền ngông
Cộng lại trăm lời than thở này
Không thích, chịu được không?
Mỗi ngày bao lời xiên xỏ này
Ném vào bao thật đầy
Ném phiền lo thật dày
Hơn 20 năm ở trong thành phố này dạy ta lớn
Kết thúc thử thách là bước ngoặt
Để trưởng thành phải chịu đau đớn
Theo đuổi ước mơ xa xăm
Nên đời cứ thế mà đẩy ra sớm
Mỗi khi mệt mỏi ở trước mắt
Hightown vỗ “về” chạy ta trốn
Không ân hận không ngại thất bại
Không đẩy nhau xuống
Đặt niềm tin và không thể thay bằng từ nào
Luôn phân định rõ ràng
Và làm những điều ta muốn
Làm mọi thứ để cho thành phố này tự hào
Nhìn về trước, cứ bước đi cho dù coi đó là sự ngàng tàn
Lời thề ước vẫn khắc ghi quan trọng sau đó là ai giám làm
Nhiều lời từ khước, đứng trước gương
Sao phải gắng gượng, cuộc sống vô thường
Trước mắt là bức tường
Khó cũng không nhún nhường
Hightown hightown
Đã chơi là không one more round
Hightown hightown
Hỏi sao mà cứ ở trên cao
Hightown hightown
Sống phải biết trước sau
Chỗ trống đã quá lâu
Cần một người dẫn đầu
Biết bao nhiều lần ta tự hỏi với bản thân là
Tại sao không để họ thấy
Quan trọng hay
Nếu thích dị hơn thì
Bây giờ mới cho nghe cả cái đoạn đấy
Được dạy là không sợ sai
Bởi vì đi ra đường tất cả phải tự làm lấy
Không thích phải ngồi bàn giấy
Hoặc là cái gì đấy
Ai cũng có biết hàng bao tham vọng
Đưa tay lên trời cao dang rộng
Đi xa hơn là càng thêm khôn hơn
Để mình không cô đơn thì phải luôn trân trọng
Nhiều bài học giúp mình thêm cô đọng
Được lập trình như là game mô phỏng
Đường dài còn là những đôi giày mài mòn
Nên là đừng hài lòng để mình không vô vọng
Đừng bảo là may mắn một khi đi lên từ bàn tay trắng
Những gì gọi là cay đắng
Ở trên tủ xếp một hàng ngay ngắn
Bước ra đời nhìn hay lắm
Cứ như trẻ con mà chạy ra nắng
Đừng hỏi sao một ngày ta vắng
Đơn giản thành phố này dạy ta thắng
Từ những nơi sầm uất
Đến cả nơi bậc nhất
Anh em bên nhau dù có sóng gió
Vẫn cháy không thể dập tắt
Trong tay là tài năng
Mỗi ngày càng dần tăng
Người Hải Phòng thật lòng
Tính phóng khoáng còn đáng để chơi thật hăng
Nhìn về trước, cứ bước đi cho dù coi đó là sự ngàng tàn
Lời thề ước vẫn khắc ghi quan trọng sau đó là ai giám làm
Nhiều lời từ khước, đứng trước gương
Sao phải gắng gượng, cuộc sống vô thường
Trước mắt là bức tường
Khó cũng không nhún nhường
Hightown hightown
Đã chơi là không one more round
Hightown hightown
Hỏi sao mà cứ ở trên cao
Hightown hightown
Sống phải biết trước sau
Chỗ trống đã quá lâu
Cần một người dẫn đầu