Mây lấp đi cao bùng trời trái nắng
Cao mưa bướt xăng răng
Cùng chẳng thể lấp mên những ngỗ đau ngây trong lòng anh
Anh đã đem hết kỷ niệm đã cú
Nhưng không thể mặc kệ người cũ
Xa xa này khó vết bao đêm dài cho đủ
Khi đau sao em không tìm lấp lánh
Sao không gọi trong say
Mà lại đem tí tách rơi sang cuộc đời anh
Nơi ấy đang giữ mây dòng khẽ ước
Nên anh buông mà chẳng bước
Hoa nở bên đường vương vững chi mà lòng không thương
Sao em vẫn cứ mang đôi giày tan vỡ?
Để nỏ với tiếng mùi chiều bờ vờ
Sao em chưa muốn quên,
chưa muốn từng cơn mơ
Đau uống hết bao nhiêu tình dâng dở
Mẹ say đang thôi miên,
khóe lòng ngủ ngủ yên
Một ta lấn lúc quan tâm nhau thế này không tìm
Hay lâu lâu em quên gọi nhầm tên anh đi
Thì anh cảm thấy nơi đâu không còn vô lý
Mây lấp đi cao bùng trời trôi nắng
Tào mưa bừa sáng răng
Cũng chẳng thể lấp mên những ngỗ đau nơi trong lòng anh
Anh đã đem hết kỷ niệm đã cú
Nhưng không thể mặc kệ người cũ
Xót xa này khó vết bao đêm dài cho đủ
Khi đau sao em không tìm lấp anh
Sao không gọi trong xanh,
mà lại đem ti tách rơi sang cuộc đời anh
Người ấy đang giữ mây dòng khẽ ước,
nên anh buông mà chẳng bước
Hoa nở bên đường vương vững chi mà lòng còn thương
Nơi đó không còn vô lý
Mây lấp đi cao cùng trời chói nắng
Kheo mưa buồn răng răng
Cùng chẳng thể lấp mên những ngỗ đau nơi trong lòng anh
Anh đã nềm hết kỷ niệm đã cú
Nhưng không thể mặc kệ người cũ
Gió xa này kháu vết bao đêm dài cho đu
Khi đau sao em không tìm lấp lánh
Sao không gọi cho buông xanh
Mà lại đem đi bách dâng
Sáng cuộc đời anh
Nơi này đang giữ mây dòng khẽ bước
Nên anh buồn mà chẳng bước
Hoa nấp em được vương vấng chi màu còn thương
Mày đừng nghĩ ta không người trôi nắng
Cáng tưa vừa sáng sắc
Cùng chẳng thể lấp mê những ngỗ đau đời trong màu tay
Anh đã đem vết kỷ niệm đã cũ
Nhưng không thể mặc kệ người cũ
Số xa này kháu biết bao đêm dài cho đuối
Khi đâu sao em không gì đẹp mơi
Sao không vội trông xanh
Mà lại đem ti vãi xoay
Sương khúc đời anh
Người ấy đang giữ mây dòng thế ước
Hoa nát án đường vương vấn chi mà lòng còn thương
Hoa nát án đường vương vấn chi mà lòng còn thương