Qua một thời phương hoang,
gió núi theo dàng bụi đường trên vai
Hai cây hoa dài,
lẽ lôi thền đường gọi hoa trinh nữ
Hoa trinh nữ không mặt mà bạn hàng hồng kiếu xa
Hoa đâu *** khóe màu cùng một nàng cúng bạn tươi
Hoa không bán hương ơm như nàng giả lý trong bường
Nhưng hoa trinh nữ đẹp tựa truyền tình hai chúng ta
Sao xưa hồng lá đưa,
nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể thêm nữa
Có ông vua trèo,
xuất bình hoa rừng,
đẹp quân xăm lẫn
Khi vua kéo quân về tỉnh ngờ gặp một sai nhát
Vua sao duyên băm hồn mời nàng về trốn hoang
Chuyên cho khắp ngắn giáp đêm mùa là đêm cho nàng
Trên môi cao trên tầng hoa hồng đẹp hơn hắng sao
Tôi không phải là vua nên mong ước thật bình thường
Như yêu một loài hoa trên hình đá rồi buồn phiền
Loài hoa không hương không rắc màu,
những loài hoa biết xét lá gây thơ
Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa
Không ngọc nhà kiệu hoa,
không nềm cắm không cung son
Tôi chỉ là người linh xa nhà,
thấy hoa nhớ người thương rất thương
Nắm đè một cây,
lá dép trong tay lá ngủ thật mê say
Nỡ đôi mi gầy,
khép đêm tràn đầy,
gài thêm thúc nãy
Tôi nghe hoang hoa hồn mình vừa thành một quân vước
Quân vương giữa hoa rừng lòng nàng hoàng nhớ người thương
Và mơ ước mai sau khi tan *** được vua về Cho
dai nhân ngọc vội như một canh trinh hư hô hô
Tôi không phải là vua nên mong ước thật bình thường
Như yêu một loài hoa trên hình đá rồi buồn phiền
Loài hoa không hương không rắc màu,
những loài hoa biết xét lá gây thơ
Tôi không phải là vua nên nào biết
đến xa hoa Không ngọc nhà kiệu hoa,
không nềm cắm không cung son
Tôi chỉ là người lĩnh xa nhà,
thay hoa nhớ người thương *** thương
Nắng đẹp một cây,
lá dép trong tay lá ngủ thật mê say
Nỡ đôi mi gầy,
khép đêm tràn đầy,
gài thêm thúc nãy
Tôi nghe hoang hoa hồn mình vừa thành một quân vương
Giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương
Và mơ ước mai sau khi tan *** được vua về
Cho dai nhân ngọc vội như một canh trinh hư hô hô
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật