Thời gian thấm thoát thôi đưa tôi thơ ấu còn đông
Môi người một phương xa xôi càng thêm nhớ thương thương nhớ khôn lừa
Giờ còn một bóng với tròn niềm ước mong
Biên biệt một bóng đêm từng cơn gió đông
Anh nhớ tôi mong khi lá thủ vàng bao lần rơi ai biết không
Tôi nhớ anh như người yêu...