Nhạc sĩ: Huỳnh Công Hiếu | Lời: Lê Thanh Bảo Anh
Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650
Mỗi khi mà anh mặc vết,
đi sâu lưng là hai thằng em
Anh muốn mình sống thật nét,
với gia đình và những người quen
Sài Gòn nơi anh đang sống,
cùng con bạc và đám chợ đen
Nợ ơn,
nợ tình,
nợ nghề,
một khi nợ máu,
một ngày là bêm
Cố gắng làm một công nhân tốt,
nhưng mà cuộc đời lại không cho
Anh chỉ muốn bên đứa con nhỏ,
sống bình dị với bữa cơm no
Nhưng mà khi biến cố ấp đến,
không thể nào không thể không lo
Tự biến vẫn trở thành con chó,
trên bàn tòa của mấy ông to
Đồn tinh luôn đặt lên trên tất cả,
đồn chén đều có sức mạ
Máu đổ bao nhiêu thì ở bên trong này vẫn luôn bất khả
Cuộc sống không cho mình chọn,
là ngày mai mình sẽ là ai
Khi nào là thằng Bình Báo,
còn khi nào là gã tờ mai
Mỗi khi mà anh mặc vết,
đi sâu lưng là hai thằng em
Anh muốn mình sống thật nét,
với gia đình và những người quen
Sài Gòn nơi anh đang sống,
cùng con bạc và đám chợ đen
Nợ ơn,
nợ tình,
nợ nghề,
một khi nợ máu,
một ngày là bêm
Rồi, anh là Bình Báo
Một là một, hai là hai
Khi anh bước ra đường,
tụi nó gọi anh là Bình Báo
Nếu đã đụng tới gia đình tao
Nói chuyện với con dao,
đã nở máu thì trả bằng máu
Một là một, hai là hai
Khi anh bước ra đường,
tụi nó gọi anh là Bình Báo
Nếu đã đụng tới gia đình tao
Nói chuyện với con dao,
đã nở máu thì trả bằng máu
Nếu một ngày nào đó,
chúng ta lại vào con đường cùng của chính bản thân mình,
thì bạn sẽ làm gì?
Chạy, hay là đối diện với tục tài,
sẵn sàng chiến đấu với những thứ mình tin vào,
hay là chờ đợi một phép mâu?
Số phận của mỗi con người thì khác nhau,
nhưng mà đểm xuất phát và kết thúc đều giống nhau
Ta là ai à?
Do bản thân mình quyết định,
dù có cay đắng ngọt bùi,
hay là đối mặt với những đớn đau,
thì thứ cuối cùng,
cuối giá nhất,
vẫn là hạnh phúc
Tiền thì có thì kiếm nhiều,
nhưng mà sống thì chỉ có một mạng
Ra đường chơi,
lan thang nhiều nơi thì mới biết được rằng ai là bạn
Chầm chầm lê bước rời ra,
bỏ lại ở phía sau tất cả khói trắng,
phì phà
Đôi chân ta muốn bước về nhà,
ai cũng có quyền cho mình một con đường
Mọi người lớn lên từ một môi trường,
người sống thì phải thật ngang nhiên
Nẫn câu đầu để không bị cối thương,
và dù đến từ đâu,
hẻm nghèo,
trung tâm hay từ đáy vật sâu
Mục tiêu chung của ai cũng giống nhau,
là bằng mọi giá làm sao để sống từng lâu
Và khác kheo lưu có cái giá của nó,
khác nhau là có thể chạm được vào nó
Những khó khăn ở trong cuộc sống,
làm ta yêu và ta hiểu thêm về nó
Không dừng chừng,
never,
không đừng đứng lại,
let go
Dù phía trước có là bao nhiêu,
cho những khó khăn không cần đáng đo
Để mà kiếm ăn dù có nắng to,
để tạm con trai không cần lắng lo
Nụ cười trên môi sẽ là tất cả những gì mà ta muốn sống cho
Dù phía trước có là bao nhiêu,
cho những khó khăn có là bao nhiêu
Có là bao nhiêu,
có là bao nhiêu,
có là bao nhiêu
Gọi tao là Bình Váo
Một là một, hai là hai
Khi anh bước ra đường,
tụi nó gọi anh là Bình Váo
Nếu đã đụng tới gia đình tao
Nói chuyện với con dao, đã nở máu, giả bằng máu
Một là một, hai là hai
Khi anh bước ra đường,
tụi nó gọi anh là Bình Váo
Nếu đã đụng tới gia đình tao
Nói chuyện với con dao, đã nở máu, giả bằng máu