Không còn mùa thu chẳng rơi bên thềm
Không còn lời ru mơ trên môi mền
Đêm thơ như mùa xuân đầu nối dài đêm sâu
Anh là mùa thu cho em mơ màng
Anh là lời ru quấn quyết bên ngàn
Anh đi tiếng gì thu vàng
Tiếng gì xuân sang
Còn thường nhớ nhau về tháp sao trời
Còn thường nhớ nhau từng đêm bão tố
Tóc ướt trắng thề
Lời yêu chưa nói trên môi vụn về
Đường ta đã qua chim khuất chân trời
Đường ta sẽ qua nào ai biết tới
Chiều buông giá rời
Dù lòng thôi mơ
Dù buồn nên thơ