Tất cả do mình!
Chẳng một ai vẽ nên nỗi đau
Cũng bởi tại do mình!
Ngây và thơ, dại quá và mơ
Tự trói vào thương nhớ!
Một người chẳng dành cho mình
Những ngày tháng vội
Tìm một nơi để cho trái tim bình yên
Cũng khó rồi!
Trốn để quên
Rừng hay biển đêm
Lòng anh buồn thêm
Anh càng phải nói dối!
Nói dối để bớt đau thôi
Anh đã dần quên được em
Và sẽ không còn nhớ!
Anh sẽ chẳng khóc nữa đâu
Đây sẽ là lần cuối qua mau
Anh như kim phút em là kim giờ
Vừa gặp tích tắc tích tắc đã vội ngơ lơ
Sáu mươi phút là ít nhưng với anh lại quá nhiều
Khoảng trống ngày tháng khiến anh dần hiểu
Ta không thể đứng cũng vừa tròn một giờ
Chỉ có thể lướt qua mãi mãi như thế
Giá như thời gian có cách sắp đặt
Khác đi một chút có lẽ bây giờ
Sẽ tốt hơn
Anh bỏ lỡ tất cả
Vì cứ mãi đứng yên
Giá như anh chạy theo
Ôm em lúc ấy
Thì dù một chút, một chút thôi
Cũng đỡ vấn vương