Tháng năm chẳng đợi
Rồi thu mình trong bóng tối
Tại thương nên thấy tội vậy ta
Xin nhận mình sai
Vì yêu một ai say mê đôi khi đâu phải...do duyên trời
Chỉ đơn giản là do người ấy...thôi nhận lời
Lạ cho anh quá
Còn mộng mơ khi chúng ta
Chẳng biết đến đâu thế nào
Dẫu tim ai không đường vào
Lạ cho em quá
Là bận lòng hay thiết tha
Mà ôm cuộc tình lạnh giá
Hoài nghi đường về lối ra
Chắc gì giờ đã không đau
Chắc gì mọi người tốt như nhau
Phía sau một vùng trời vô tâm
Nào riêng chữ “đau”
Tưởng chừng sẽ bước chung
Vẹn tròn ngày cuối cùng
Nhưng nửa chừng thì vỡ tung
Chẳng muốn lắng nghe rồi sao chẳng từ chối?
Rồi tự tay gói chặt những yêu thương
Đến bao giờ người vấn anh vương
Đứng trông về một đại dương xa
Đã lỡ bước qua
Tình cờ nhìn thấy nhau
Bụi mờ che chữ đau
Ai còn mãi đứng sau
Tìm lại giấc mơ đầu ngày ta chưa lạc nhau
Từ một phút yêu đầu giờ đã trôi về đâu
Lòng vẫn mãi u sầu vì đôi câu chẳng hiểu thấu
Là khi mãi mong chờ là khi ngỡ đã lỡ
Là không khiến bất ngờ lỡ là vì thờ ơ
Lạ cho ta quá
Còn chờ mong khi lối ra
Đã biết đến đâu thế nào
Vẫn cô đơn nên ồn ào
Lạ khi mong nhớ
Tìm mọi nguyên cớ lý do
Được yên bình cạnh ai đó
Lờ đi những ngờ vực đắn đo
Rồi tự tay gói chặt những yêu thương
Sao bây giờ người vấn anh vương
Đứng trông về một đại dương xa
Đã lỡ bước qua
Tình cờ nhìn thấy nhau
Bụi mờ che chữ đau
Ai còn mãi đứng sau
Tìm lại giấc mơ đầu ngày ta chưa lạc nhau
Rồi tự tay gói chặt những yêu thương
Sao bây giờ người vấn anh vương
Đứng trông về một đại dương xa
Đã lỡ bước qua
Tình cờ nhìn thấy nhau
Bụi mờ che chữ đau
Ai còn mãi đứng sau
Là không khiến bất ngờ
Lỡ là vì thờ ơ