Mười hai giờ đêm rồi
Anh vẫn ngốn ngàng ở đây ngồi
Chờ dòng reply của em tới
như một hối quen thôi
đã ba lần ngõ lời
và anh vẫn cứ ngồi mong đợi
chẳng hiểu có điều gì nghĩ ngợi
mà chẳng thấy em trả lời
đã bao lần trao những ân cần khoảng cách thật gần
mà chẳng hiểu đã yêu hay chỉ là bạn thân
Chẳng nói một lời người cứ bùng lời để tiếng yêu nơi này lại một lần trôi vơi
Là sao em ơi
Nếu em cùng vấn vương thì thôi ta đến với nhau
Lỡ như người chẳng thương thì coi như hết đau đầu
Chẳng phải tốt hơn im lặng sao
Tại sao cứ thế
Cứ xoay vòng trái tim của anh mai đến khi nào
Chẳng lẽ giờ nói thôi người ơi dừng ngay lại đi
Anh chẳng chạy theo nữa đâu
Đã nhiều lần anh thường mong trở về
Ngày hai chúng ta đến bên nắm tay nhau mà
Vậy mà chẳng nói một lời người cứ buồn lời
Để tiếng yêu này lại một lần trôi vơi Vậy...
Là sao em ơi?
Nếu em cũng vấn vương thì thôi ta đến với nhau
Lỡ như người chẳng thương thì coi như hết đau đau
Chẳng phải tốt hơn im lặng sao?
Tại sao cứ thế?
Cứ xoay vòng trái tim của anh mai đến khi nào?
Chẳng lẽ nói thôi người ơi dừng ngay lại đi
Anh chẳng chạy theo nữa đâu
Là sao em ơi
Nếu như người vấn vương
Là như người chẳng thương
Thì hãy nói ra xem nào
Tại sao cứ thế
anh
chẳng chạy theo nữa đâu